Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!

Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!! - Chương 41: Đỏ mặt





Xe ngựa lộc cộc hướng Hoàng cung đi tới. Bên trong xe ngựa, Mặc Viên có chút hối hận khi cài mấy cái của nợ này lên đầu. A…. thật là nặng chết nàng mà.


Lúc nãy nàng đã chọn y phục đơn giản nhất trong đám y phục rườm rà đó, trang sức phối cũng là bộ có ít trâm cài nhất. Nhưng mà thiên ơi vẫn rất nặng nha…. Nàng muốn trở mặt…. Thật sự rất muốn đem hết mấy thứ lủng lẳng lấp lánh này vứt xuống hết. A…. a…. a…. Điên mất thôi!!!


Bạch Nhất Quân ngồi bên cạnh thu hết nhăn nhó của nàng vào mắt, cưng chiều xuất hiện nơi đáy mắt. Hắn nhẹ giọng lên tiếng:



“Tới đây.”


“Hả???” Mặc Viên lúc này đang chìm trong vô vàn đau đớn nhất thời không phản ứng kịp.


“Hả gì mà hả, mau tới đây.” Hắn nhìn biểu tình ngơ ngác của nàng cảm thấy thật buồn cười nhưng cũng rất đáng yêu. (Linh Linh: thiết nghĩ vế sau mới là chính đi!!!:v)



Mặc Viên thật sự rất mệt vì mớ trâm trên đầu nên chẳng còn hơi sức so đo với hắn, ngoan ngoãn dịch người qua. Nhưng khi nàng mới xê dịch được một chút thì cơ thể bỗng bị nhấc lên. Theo bản năng nàng nhắm mắt lại, hoảng hồn kêu một tiếng, tay cố bấu víu vào cái gì đó trước mặt.


Bạch Nhất Quân buồn cười nhìn tiểu nhân nhi trong ngực giọng nói mang chút dịu dàng: “Mở mắt ra.”


“A…” Mặc Viên mở mắt ra liền thấy mình ngồi trên đùi Bạch đầu gỗ nào đấy thì mặt già lập tức xuất hiện hai rặng mây đỏ.


Thứ lỗi cho nàng, tuy bình thường nàng quả thật mặt có dày “một chút” nhưng dù gì thì nàng vẫn là một cô gái, đây là lần đầu trong hai kiếp nàng trắng trợn ngồi lên chân một nam nhân như vậy, vấn đề lớn hơn là tư thế này quá thân mật. >o