[ĐN Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 11




Sau khi đạt được một liên minh hoàn chỉnh, các chính hội quyết định tách nhau ra thành từng nhóm để hoạt động

Ngoại trừ Hibiki do đặc thù ma thuật sẽ không tham chiến và Lucy đồng ý ở lại chăm sóc Erza, những người khác đều lần lượt gặp mặt và chiến đấu với các hội con của Oracion Seis

Tuy rằng kết quả của mỗi nhóm thì mỗi khác... nhưng nhìn chung cũng chưa có vấn đề quá lớn xảy ra

À không, vẫn còn có trường hợp ngoại lệ- Charlos...

Cô ấy đang bận rộn tìm kiếm Wendy...

" Sau lần này mình sẽ bắt cóc luôn em ấy về Fairy Tail!" Charlos lầm bầm khi vẫn đang chạy loanh quanh trong rừng, cô không có cái mũi thính như Natsu và Wendy càng không có hội ấn của Fairy Tail trên người, bệnh mù đường của cô đang làm việc tìm kiếm trở nên khó khăn hơn bao giờ hết:" Giờ mình chỉ có thể cầu mong em ấy an toàn..."


___________________

Cùng lúc đó, ở bên này, người được bao kẻ nhớ thương- Wendy, cũng đang lâm vào tình trạng khó xử nhất từ trước đến nay

Bởi người con trai gần như đã mất đi sự sống trước mặt cô

Jellal... là anh ấy...

Người đã cứu mình...

Mình có một món nợ lớn với anh ấy...

Bọn chúng muốn mình cứu anh ấy...

Cả chúng và Happy đều nói anh ấy là người xấu...

Người đã xúi giục hội đồng...

Người đã muốn giết chị Erza...

Nhưng mình không tin vào những tin đồn ấy...

Chị Charlos đã bảo đó không phải là anh ấy làm mà...

Tại sao... chị Charlos... em phải làm gì bây giờ đây...

____________________

Lúc này, Charlos bỗng đột ngột dừng lại bước chân vội vã, cô cảm nhận được một nguồn ma lực mạnh mẽ và quen thuộc


Ma lực này...

Jellal sao?!

Charlos mở to mắt ngẩng đầu nhìn về một hướng trong bàng hoàng

Không thể sai được, là Jellal, tại sao cậu ta lại ở đây được chứ?!

Mình rõ ràng đã tạm thời phong ấn cậu ta...

Cậu ta không thể...

Là em ấy! Là Wendy!!!

Charlos cứng ngắc khi nhớ đến loại ma thuật cô bé buộc phải sử dụng để hóa giải được phong ấn của cô, không chần chừ lao tới phương hướng vừa tìm được...

Này cô nhóc ngốc, em nghĩ mình đang làm gì chứ!

__________________

Natsu không thể tin được nhìn khung cảnh đang diễn ra trước mắt, càng không thể tin được nhìn kẻ đang đứng ở kia:" Chuyện gì thế này?!"

" Em xin lỗi... em xin lỗi..." Wendy không ngừng thì thầm trong nước mắt

Nhưng trái tim lương thiện và lòng biết ơn không cho phép cô bé bỏ mặc hắn


" Wendy! Cậu đã sử dụng ma thuật đó phải không?!" Carla hoảng loạn gặng hỏi

" Arhh... tớ xin lỗi... tớ nợ anh ấy..." Cô bé rơi nước mắt nhắc mãi như thế, nhắc mãi, rồi ngất lịm đi trên nền đất lạnh lẽo

" Wendy!"

Không, là hắn, kẻ đã xém giết chết chị Erza, kẻ khiến chị ấy buồn bã, kẻ đã khiến chị ấy phải rơi lệ...

Và giờ thì đến lượt Wendy...

Lửa giận trong lòng Natsu bốc cháy hừng hực như muốn đốt trụi mọi thứ:" Jellal... tại sao ngươi chưa chết mà còn xuất hiện ở đây?!"

Kẻ này đã làm tổn thương đồng đội của cậu!

Gần như đã thiêu rụi hoàn toàn lý trí của mình, Natsu lao tới:" Tại sao ngươi không biến mất luôn đi!!"

Cậu tung một cú đấm thẳng vào mặt hắn không kiểm soát

Jellal cũng phản xạ có điều kiện trả đòn, tia sáng vàng sáng chói đối chọi với ngọn lửa đỏ mãnh liệt
" Dừng tay!" Một tiếng quát lạnh vang lên

Ầm!

Đòn đánh của cả hai người đều bị một bàn tay giữ chặt giữa không trung, bóng người mảnh khảnh xuất hiện giữa cát bụi mù mịt

" Chị Charlos!" Natsu gọi tên cô:" Tại sao lại ngăn em?! Em nhất định phải cho tên này một trận!"

Nhưng Charlos không trả lời cậu mà chỉ chăm chú đánh giá Jellal từ trên xuống dưới rồi không nhịn được lắc đầu thở dài:" Quá sớm..."

Quay sang người đang nghiến răng, bình tĩnh nói:" Đừng làm vậy, ít nhất không phải lúc này"

Đoạn, cô đi đến bên Wendy, dịu dàng nhấc bổng cô bé lên, hai bàn tay tỏa ánh sáng xanh dìu dịu ôm trọn cơ thể nhỏ nhắn, cô nhẹ giọng thương tiếc:" Đứa bé ngốc... nguy hiểm lắm đó, em có biết không..."

Jellal quan sát cô từ đầu đến cuối bằng ánh mắt kỳ lạ, ngay sau đó, cậu đánh bay luôn Brain vừa xuất hiện rồi bỏ đi
" Này tên kia, ngươi..." Natsu gầm gừ muốn lao đến

" Natsu!" Charlos lần nữa ngăn cậu

" Chị Charlos!" Natsu tức tối quay sang, không cách nào hiểu được hành động của cô hiện tại, mặc kệ lý do gì, đó là kẻ thù của chị Erza, cũng là kẻ thù của chúng ta!

" Mang Wendy trở về..." Charlos cúi mặt không nhìn cậu

" Cái..."

" Tôi nói là mang Wendy trở về, Erza còn đang đợi chúng ta!"

" Đi mau! Tôi giao cô ấy cho cậu đấy!"

" Chrr..." Natsu nghiến răng nhìn về phía Jellal vừa đi khỏi, lại quay sang nhìn Charlos, sau đó không nhịn được cau mày quay đi. Cậu không thể mất thời gian ở lại đây nữa, ở đây có tận hai tên của Oracion Seis và chị Erza vẫn đang chờ cậu cùng Wendy trở về. Natsu cúi đầu trầm giọng:" Em muốn một lời giải thích khi mọi chuyện kết thúc"
Rồi ngay lập tức theo Happy rời khỏi...

Charlos cười khổ lắc đầu, tôi cũng chẳng biết phải giải thích ra sao cho cậu nữa Natsu, vậy nên để cậu tự mình quan sát thì tốt hơn...

Ai kêu hoàn cảnh và tình cảm của họ lại rắc rối như vậy...

Giờ thì...

" Brain, Midnight, ra đây cho ta!" Lũ các ngươi có gan dám động vào bạn của ta, vậy thì các ngươi phải chuẩn bị tinh thần chống lại cơn giận dữ từ ta!

____________________

Trong khi Charlos thách đấu với hai kẻ mạnh nhất Oracion Seis

Bên này, Gray vẫn trong cuộc khổ chiến với Racer

" Tch..." Gray lại lần nữa tấn công thất bại, bị đẩy lùi về phía sau, va chạm dữ dội với thân cây:" Khỉ thật... hắn ta nhanh quá..."

Đang lúc cậu suy nghĩ cách ứng phó với tên rách việc này, hai bóng đen trên bầu trời đã tình cờ thu hút sự chú ý của cả Racer và cậu- Happy mang theo Natsu cùng hai cô bé của hội Calt Shelter! Đó là Wendy!
" Họ thành công rồi!" Gray mừng rỡ reo lên, chị Erza có hi vọng rồi!

" Không thể nào! Ta tuyệt đối sẽ không cho phép các ngươi rời khỏi dễ dàng như vậy!" Racer sau cơn kinh ngạc, lập tức lao lên tấn công thẳng về phía bọn họ, tốc độ khủng khiếp khiến Gray không cách theo kịp

" Natsu! Cẩn thận!" Cậu ấy chỉ kịp hét lên như thế thì bọn Natsu đã trúng đòn của Racer

Vốn mệt mỏi, Happy và Carla lập tức rơi khỏi không trung, lao thẳng xuống mặt đất, Wendy vừa tỉnh lại không được bao lâu lần nữa bất tỉnh nhân sự

" Khỉ thật!" Natsu- người duy nhất còn tỉnh táo trong bốn người, hấp tấp đỡ lấy Wendy đang rơi xuống, ôm lấy cả Carla và Happy đã ngất xỉu, quay đầu gia tốc tiếp tục chạy, chị Erza vẫn chờ cậu, chị Charlos còn ở phía sau tin tưởng cậu, cậu không được phép dừng ở đây
Nhưng mà, Racer không dễ dàng buông tha như vậy, hắn lao lên...

" Ice make: Tường băng!"

Và đâm sầm vào ma thuật của Gray, bức tường băng khổng lồ gần như cắt đôi cả khu rừng sừng sững đứng đó cản lối hắn

Hiệu quả, thế nhưng nó cũng khiến Gray thở dốc không thôi, cậu đã dồn gần hết ma lực của mình vào nó...

Natsu dừng lại, cậu nghe thấy tiếng thở nặng nề ấy...

" Đi đi! Tên này cứ giao cho tôi!" Gray quay lưng về phía cậu hét lớn

" Nhưng cậu đã dùng quá nhiều ma lực rồi đó..." Natsu chần chừ

" Cho dù có chết tớ cũng phải cản được tên này! Đi mau! Erza đang chờ cậu đó!" Gray hét lên đầy quyết tuyệt, bóng dáng kiên định hiên ngang chắn lối của kẻ thù

Natsu do dự không đến một phút, lập tức xoay người lao đi không ngoảnh đầu lại lấy một lần.
Giống như cậu tin tưởng chị Charlos sẽ không có chuyện gì, giống như bọn họ tin tưởng cậu sẽ thành công cứu chữa cho chị Erza, cậu cũng tin tưởng Gray sẽ làm được! Bởi vì chúng ta chính là ma đạo sĩ của Fairy Tail!, Natsu cam đoan:" Tớ nhất định sẽ cứu được chị Erza!"

Ai cũng có nhiệm vụ của riêng mình, nhiệm vụ của cậu hiện tại là mang Wendy trở về với tốc độ nhanh nhất!

Gray cong khóe miệng vui vẻ, tôi cũng đặt niềm tin vào cậu đó, Natsu...

Các thành viên của Fairy Tail luôn luôn đặt hết niềm tin vào đồng đội của mình!

" Đây là lần thứ hai ngươi dám ngăn ta lại..." Racer đứng dậy, nghiến răng đầy tức tối

" Ta sẽ luôn ngăn ngươi lại bất cứ khi nào ngươi đuổi theo bạn ta. Băng là thứ có thể ngăn lại tất cả, kể cả mạng sống của con người. Ngươi, sẽ luôn luôn phải ở đằng sau... trong cuộc đua với Fairy Tail!" Gray mỉm cười đắc thắng
Và cuộc chiến của họ chưa kết thúc ở đó...

_________________________

" À... vậy, tên hội trưởng của các ngươi đâu rồi?" Charlos cúi mặt, che giấu đôi mắt đen của mình phía sau mái tóc trong khi không cảm xúc cất tiếng hỏi người đứng trước mặt

" Thật ngạo mạn... Ngươi nghĩ ngươi là ai mà muốn gặp cha chứ? Ngươi, chỉ cần ta là đủ rồi..." Midnight nhướn mày cười, đầy tự tin lẫn thách thức nhìn cô:" Một kẻ yếu ớt như ngươi, tại sao cần phải để người tốn sức quan tâm tới chứ..."

Yên lặng ~

" Phải rồi nhỉ..." Charlos khẽ cười lặp lại:" Tại sao cần phải tốn sức quan tâm tới chứ?"

Bởi vì ngươi vẫn chưa hề tham chiến và chưa hề làm bị thương bất cứ ai...

Ta đã tính tới cách nhẹ nhàng một chút
Thế nhưng

Lịch sự với các ngươi là một công việc thật tốn thời gian...

" Đã không chịu nói..." Charlos ngẩng đầu nhìn hắn với nụ cười u ám:" Thì ta sẽ dùng cách của mình để bắt ngươi phải phun ra!"

Vẫn là sử dụng bạo lực cho nhanh vậy, Gray còn đang chiến đấu đâu...

Midnight không lý do cảm thấy sống lưng mình rờn rợn còn đầu óc thì chợt xuất hiện chỗ trống...

Tựa như đang bị ánh mắt của một con dã thú điên loạn khóa chặt chuyển động...

Và hắn... thậm chí không thể nhấc nổi một đầu ngón chân mình...

_____________________

Ở một nơi nào đó trong cánh rừng sâu thẳm, Jellal chầm chậm tiến từng bước, đánh bay mọi kẻ cản đường

Tìm kiếm một thứ gì đó mà chính anh ta cũng chẳng rõ nó như thế nào
____________________

Bên này, Natsu- nhờ sự trợ giúp đúng lúc của Hibiki đã thành công tìm được địa điểm chính xác, đang mang theo Wendy trở về chữa trị cho Erza

Ma thuật Archve của Hibiki khá đặc biệt, với khả năng phân phát các thông tin ngắn gọn và cô đọng nhất, nó cho phép cậu truyền đạt thông tin từ người này sang người khác một cách nhanh chóng mà không cần sử dụng lời nói thông thường

Nhờ ma thuật của Charlos đã giảm chậm lại tốc độ lan tỏa của kịch độc trong cơ thể, nên Erza vẫn tạm thời giữ được sự tỉnh táo của bản thân

Tuy vậy, một phút mà độc tố trong người cô ấy còn chưa được trừ bỏ, thì lúc ấy Erza vẫn đang trong tình trạng nguy hiểm

Nghe tin này, Lucy thở phào một chút cảm ơn trời đất, tảng đá lớn nhất trong lòng cô đã bớt đi phần nào...
_______________________

" Khỉ băng!"

" Búa băng!"

" Khỉ thật! Hắn nhanh quá!"

" Bình tĩnh! Hắn đang ở góc bốn giờ!"

...

Gray- trong lúc vô tình đã tìm ra sự trợ giúp lớn nhất của bản thân

Lyon- người vẫn đang loay hoay tìm kiếm Wendy cùng Sherry vừa gia nhập cuộc chiến của cậu và Racer, sau khi nghe tin cô bé đã an toàn

Sự kết hợp giữa những học trò xuất sắc nhất của Ur

Sự kết hợp của băng động và băng tĩnh!

Những ma đạo sĩ băng mạnh nhất Fiore!

" Nếu tập trung, chúng ta có thể bắt được hắn!"

" Cùng hợp sức nào, Lyon!!"

... Vô cùng hâm mộ sự ăn ý của hai người, vô cùng hâm mộ sự kết hợp của họ, nhưng mà...

" Tại sao họ lại vứt quần áo đi vậy?" Sherry tròn mắt nhìn động tác của cả hai

... Đây là đặc trưng chung của học trò Ur sao?
" Mạch băng!"

" Rồng băng!"

Hai đòn tấn công mạnh mẽ lao về phía Racer, thế nhưng hắn đã tránh được với tốc độ kinh hồn, nhăn nhở nở cười khiêu khích

" Hắn còn nhanh hơn trước!" Sherry run rẩy:" Đây là sức mạnh thực sự của Oracion Seis sao?"

Đúng lúc này, Lyon hơi khựng lại một chút nhìn một tia chớp đen trên bầu trời, vẻ mặt bừng tỉnh, trong phút chốc, cậu như đã nhận ra cái gì đó...

" Ta ở đây!" Racer đắc thắng bất ngờ xuất hiện sau lưng Gray và Lyon, đánh bật cả hai người ra xa hơn chục mét:" Lũ ngốc các ngươi đừng cố gắng giữ chân ta vô ích..."

Tưởng như chiến thắng áp đảo đã nắm chắc trong tay hắn:" Không ai có thể theo kịp được tốc độ của ta!" Thế nhưng...

" Gray, nghe này... Ta đã nắm được yếu điểm của tên này rồi!" Lyon bình tĩnh tuyên bố
____________________________

" Ngươi... bằng cách nào? Ngươi là ai?..." Midnight chết trân nhìn con người trước mặt, sự sợ hãi, không dám tin, sự kinh hoàng đang bao trùm lấy hắn, dần dần nuốt trọn hắn vào hố đen sâu thẳm

" Bằng cách nào?" Charlos vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt trên môi, bàn tay từ từ nắm lại:" Ngươi nói cái này à?"

Những mảnh quần áo của Midnight đang tự thít chặt hắn lại, càng ngày càng chặt...

" Nói sao nhỉ... ừm, ta có một khả năng khá đặc biệt..." Nụ cười trên môi Charlos ngày càng tươi tắn, ngữ khí của cô cũng càng ngày càng dịu dàng:" Sao chép... ta có thể sao chép bất cứ ma thuật nào của bất kỳ ai với chỉ một ánh nhìn và dễ dàng đảo ngược lại nó... ta, thật sự, đang sử dụng ma thuật của chính ngươi đấy!"
" Không thể nào, không thể nào, không thể có ai sở hữu sức mạnh như vậy..." Midnight cúi đầu lẩm bẩm như đang hoảng loạn:" Nhưng mà..."

Charlos hứng thú nhìn hắn

" Ngươi đang phạm phải sai lầm rất lớn đấy!" Hắn bỗng dưng ngẩng phắt dậy, nở nụ cười điên cuồng:" Nói cho ta biết ma thuật của mình như vậy, ngươi đang sử dụng ma thuật của ta! Cho nên..."

" Ta cũng chính là kẻ rõ ràng nhất điểm yếu trong ma thuật đó là gì!" Midnight dùng lực phá tan chiếc áo đang quấn chặt mình rồi lao tới:" Ngươi không thể tác động ma thuật lên cơ thể con người!"

Hắn giơ lên nắm đấm lao thẳng về phía Charlos:" Đi chết đi!"

Một đứa con gái am hiểu sử dụng ma thuật trị thương và chiến đấu bằng cách sao chép ma thuật của đối thủ
Trong trường hợp bị tấn công vào chính nhược điểm trí mạng của ma thuật đang sử dụng

Cô ta không thể đỡ được đòn đánh này!

Ta sẽ chứng minh, ta mới là ma đạo sĩ mạnh nhất!

Midnight cười, man rợ cười khi nghĩ đến việc hắn sắp làm.

Hắn sẽ đánh bại con ranh này, con nhỏ chết tiệt đang trêu đùa hắn, chọc ghẹo hắn, đánh nát nụ cười đáng ghét trên mặt nó, sẽ...

Nụ cười của hắn cứng đờ ở đó...

Bởi bàn tay hắn cho rằng sẽ mang lại chiến thắng cho hắn đã bị người trước mắt chặn lại dễ dàng

Charlos cười nhướn mày đầy thích thú:" Tại sao ngươi lại cho rằng mình có thể đánh bại ta?"

Nắm chặt cổ tay Midnight, tay cô tựa như một cái kìm sắt mạnh mẽ khóa hắn lại, giơ chân lên đạp thẳng vào bụng và chân hắn, Charlos chớp chớp mắt:" Ngươi cho rằng chỉ có mình biết đánh tay đôi chắc?"
" Ngươi..." Midnight cắn răng không phục nhìn lên

Charlos nhướn mày, hơi thả lỏng bàn tay ra, xoay người ngay lúc hắn chưa kịp chuẩn bị, bồi thêm một cú đá vào đầu, trên chân cô ấy ẩn hiện thứ ánh sáng màu vàng dữ dội khác hẳn với phong cách nhẹ nhàng hằng ngày

Bốp! Xẹt!

Sét khủng bố nổ tung trên đầu hắn

Bị lôi điện mạnh mẽ trực tiếp tiếp xúc khiến cơ thể hắn tê dại

Midnight nằm vật xuống thảm cỏ, nhưng hắn cố cắn răng đứng dậy, hắn không cam lòng, hắn vẫn chiến đấu được...

Tại sao có thể như vậy... phán đoán của ta... sai lầm... tại sao trên đời lại có thể có kẻ sở hữu năng lực đáng sợ như vậy...

" Ngươi thật sự khá giỏi rồi đấy..." Charlos thật lòng đánh giá, thở dài, hình như cô lỡ tay làm hơi quá rồi
" Đừng có thương hại ta!"

" Ta mới không rảnh đi thương hại kẻ thù..." Charlos bĩu môi lầm bầm, tay cô ở giữa không trung vẽ ra một vòng tròn:" Đi thôi, ta có việc cần làm"

Midnight không biết tại sao hắn lại cứ như vậy ngất đi

Ta cứ tưởng ta đã là người mạnh nhất... vì đã vượt qua được cha ta, một người chưa bao giờ bị đánh bại, thế nhưng...

Hắn mất đi ý thức của mình

Charlos không khỏi nhìn lại bàn tay mình

Cô... vừa đọc được cái gì đó, ước mơ nhỏ nhoi của một trong những kẻ được xưng là lục ma...

Thở dài lắc đầu quay đi, Charlos khẽ vuốt ve hội ấn trên cánh tay mình qua lớp vải mỏng

Natsu sắp đến nơi rồi, mình không cần phải lo về Erza

Còn lại là...

A.S