[ĐM] Hey Stupid! Do You Love Me!?

Chương 9: Stupid!




* Tinh tinh tinh * Tử Dạ đang ngồi xích đu thì điện thoại kêu. Là Bạch Nhiên! Anh gọi thật đúng lúc nha! Đúng lúc Tiểu Dạ đang chán không biết làm gì.

Tử Dạ nói chuyện với Bạch Nhiên một lát rồi đi vào trong nhà và mở TV lên xem. Đúng lúc lại đang phát chương trình trực tiếp của Black.

Trên TV đang chiếu 1 chị MC xinh đẹp đang phỏng vấn Lạc Thần và Vương Hàn.

" Sau đây bạn' Rất IU Black' muốn hỏi các bạn rằng:' Hôm nay em thấy các anh cười rất nhiều nha! Không biết lý do gì ạ?'" Ồ! Hóa ra đây là chương trình trả lời câu hỏi của fan. Black nhiều fan như vậy chắc họ phải trả lời nhiều lắm nhỉ?

" Tôi nghĩ rằng không chỉ mình bạn fan này, cả tôi nữa mà còn rất nhiều fan thắc mắc tại sao 2 bạn lại cười nhiều như vậy đấy ạ." Chị MC sau khi đọc xong câu hỏi thì tươi cười lên tiếng. Chị ấy nhìn rất xinh, ăn nói cũng rất duyên nữa.

" Ý chị là thường ngày tụi em ít cười lắm sao ạ?" Lạc Thần tươi cười đáp lại. Thần lại nở nụ cười chết người rồi. Kiểu này ối em say đứ đừ. Mà Tử Dạ cậu cũng chắn chắn rằng đang có rất nhiều em, chị, cô, dì phải đi tiếp máu vì nự cười này rồi.

" À không. Ý tôi mình không phải vậy. Chỉ là hôm nay, không chỉ tôi mà các fan cũng thấy rằng Black cười rất nhiều và đẹp hơn mọi hôm, đúng không ạ? Chắc phải có lý do gì đó sâu xa chứ ạ?"

" Không có gì sâu xa đâu ạ. Chỉ là vừa hôm nay tụi em có đến từ thiện ở 1 cô nhi viện." Cô nhi viện? Chắc lẽ Lạc Thần và Vương Hàn lại vui khi đến đấy ư? 2 người họ tốt thật nha!

" Không biết ở đó có gì vui mà lại hấp dẫn các bạn như vậy?"

" Ở đấy các bé rất dễ thương và đáng yêu ạ. Và đặc biệt là bọn em còn gặp 1 người ạ." Sao toàn thấy Lạc Thần trả lời câu hỏi nhỉ? Vương Hàn để làm cái quái gì? Mà Thần bảo gặp 1 người!? Gặp ai cơ? Gặp Tiểu Dạ ư?Nhưng gặp cậu thì sao lại vui đến mức cười nhiều và tươi hơn được?

" Ồ! Không biết người nào lại đặc biệt làm cho Black vui như vậy?" Cái này là hơi câu view à nha! Mà lúc này chắc cố nhiều fan đang ngồi cào màn hình ở nhà lắm nhỉ?

" Là 1 người bạn ạ! Cậu ấy rất đặc biệt!" Thần chân thật trả lời. Thần ơi! Cậu không sợ fan lên cơn ghen à! Đến chịu!

" Chàng trai đặc biệt như vậy thì chắc là cậu ấy tuyệt vời lắm! Mà từ nãy chỉ thấy Thần thấy vui vậy không biết còn Hàn thì sao ạ?" Bà chị hỏi đúng đấy! Phải hỏi hắn nếu không hắn ngồi im tự kỷ mất!

" Tôi ư!? Cũng vui chút chút!" Ôi thần linh ơi! Chuyện gì đang xảy ra vậy!? Hắn vừa cười vừa trả lời kìa! Lại còn nói cũng vui chút khi gặp Tiểu Dạ nữa chứ! Vui gì mà nhìn nhau đã đá khoáy nhau rồi.

Nhưng mà Tử Dạ ngồi trước TV thì không có thiện cảm với câu trả lời của Hàn tì nào cả. Tên này đứng trước bao nhiêu người mà dám xưng tôi thế sao!? Mà tại sao lại không có ai phản đối cơ chứ!? Tại saoo!

" Nhưng tôi không vì lý do cậu ta đặc biệt mà thấy vui giống Thần. Tôi vui vì cậu ta khá ngốc nghếch!" Vương Hàn nói đoạn rồi khẽ nhếch miệng cười. Hắn cười cứ như cười với Tiểu Dạ trước màn hình vậy.

Và vì câu nói này và nụ cười này đã làm Dạ nổi điên!

Cậu gào thét trong thâm tâm:" Có cả nhà cậu ngốc ý! Tên điên!" Nhưng cuối cùng vẫn không chịu được mà hét lên:" Ngốc ngốc ngốc!!! Cả nhà cậu ngốc!!!"

Cái tên này sao mà thích làm người khác. Không! Phải là thích làm cậu điên thế không biết! Mở mồm là nói cậu ngốc! Tiểu Dạ cậu cũng tự thấy mình cũng thông minh lắm chứ bộ!

Tử Dạ tự hỏi sao Vương Hàn đáng ghét thế mà lại được nhiều fan theo đuổi thế không biết!?

NHÌN THẤY GHÉT!!!

-Đến tối hôm đó-

* Tinh, tinh, tinh* Điện thoại của Tử Dạ lại lần nữa vang lên trong ngày.

" Alo! Mẹ hả?" Cậu vui vẻ nghe máy! Là mẹ nha!

" Ừ! Con trai bảo bối! Chúc mừng con thực hiện được ước mơ nha!" Đầu dây bên kia là tiếng nói dịu nhẹ của tân phu nhân Tử gia.

" Con cảm ơn mẹ."

" À mà con bây giờ lên thành phố chưa?"

" Rồi ạ! Con đang ở nhà Lạc Thần ạ."

" Ở đấy ư?" Mẹ cậu tò mò hỏi lại. Tại sao con trai yêu quí của bà sao lại không về nhà ở với bà!? Chẳng lẽ thằng bé bị 2 thằng nhóc kia quyến rũ? Ahuhu! Không chịu đâu! Con trai bé bỏng của bà còn trẻ người non dạ lắm mà! Tại sao nó lại có thể bị sắc đẹp của 2 thằng nhóc đó quyễn rũ cơ chứ!? Con trai à, về với mẹ đi con T^T

" Vâng. Quản lý của họ nói về ở cùng họ để thuận tiện cho việc di chuyển đến công ty. Mà có vấn đề gì không mẹ?" Chẳng lẽ mama của cậu sợ câu bị 2 người họ trêu chọc!? Đùa! Làm gì có chuyện đó được cơ chứ!? 2 người họ đều là người tốt nha, mặc dù Vương Hàn thì không tốt cho lắm nhưng cậu thấy họ sẽ không làm gì cậu đâu.

" Không có gì. Chỉ là nghe vậy mẹ thấy an tâm thôi." Mẹ Dạ như khẽ thở dài ở đầu dây bên kia.

" An tâm?"

" Phải nha! Thần với Hàn đều là những chàng trai tốt. Rất tốt! Con được ở cùng họ thì mẹ sẽ càng an tâm hơn. Đỡ phải lo lắng nhiều." Bác gái à, vừa nãy bác còn nói họ quyến rũ con trai bé bỏng của bác mà, sao bác thay đổi suy nghĩ nhanh vậy? Nhanh hơn cả tốc độ lật sách.

Mà Dạ sau khi nghe mẹ cậu nói thì cậu thấy cậu cứ như là sắp được ghả về 'nhà chồng' vậy. Và mẹ cậu rất an tâm về 'những người chồng' này. -_-

" Mẹ yêu của con à, nghe mẹ nói cứ như họ tuyệt nhất trên đời ý! Nhưng mà con công nhận là Lạc Thần tuyệt thật! Đẹp trai, tài năng, lại tốt bụng nữa. Nhưng Vương Hàn thì không tuyệt 1 chút nào!"

YES! Không tuyệt chút nào! Mở mồm ra là nói xấu kgười khác. Mở mồm ra là đá đểu người khác. Thật không thể yêu thương nổi.

" Sao con lại nói thế? Tuy mẹ không gặp thằng bé nhiều nhưng mẹ thấy Hàn là chàng trai tốt. Thần tốt như nào thì Hàn cũng như vậy."

" No no no! Mẹ thân yêu ơi! Cậu ta thật sự rất xấu tính. Toàn trêu con thôi." Có khi nào Vương Hàn bỏ bùa hay dùng loại ma thuật nào đó để tẩy não mẹ rồi không!? Cậu có nên đi chùa cầu bình an cho mẹ hay đi mời thầy về để làm lễ trừ tà không?

" Bề ngoài thì vậy thôi nhưng bên trong thì thắng bé tốt lắm." Thằng bé này từ bao giờ mà đã biết cách đi nhận xét người khác qua vẻ bề ngoài vậy!

" Con chẳng care cậu ta tốt trong hay xấu ngoài đâu. Ấn tượng của con về cậu ta vẫn là xấu ạ!" Dạ thật không hiểu nổi mẹ của cậu nữa rồi.

" Được rồi. Tùy con. Dần dần con sẽ thấy thôi."

" Vâng. Mà mẹ. Con ở đây 1 mình chán quá. Hay là con sang nhà chơi nhá." Ở nhà 1 mình chán chết!

" Ừ! Mà khoan đã! Con bảo đến đâu cơ? Không được!" Giọng mẹ cậu có vẻ hoảng hốt.

" Sao vậy ạ?"

" Mẹ đang không có nhà nên con sang không chơi được với ai đâu."

" Vậy ạ. Vậy thôi ạ." Dạ chán nản trả lời.

" Ừ. Thôi mẹ cúp máy đây. Chào con!"

" Vâng. Chào mẹ." Dạ nói rồi cúp máy.

" Haizzz! Không có chỗ nào để chơi rồi." Cậu chán nản ngồi ngả ra ghế.

Bỗng Tiểu Dạ nghĩ ra cái gì đó liền bật dậy chạy vào trong bếp, mở tủ lạnh ra.

" Biết ngay mà!" Dạ hài lòng nhìn vào cái tủ lạnh chỉ có nước ngọt với nước trắng.

Tại sao ư? Tử Dạ biết ngay là Thần với Hàn không có thời gian rảnh để mua đồ chất đầy tủ mà. Đấy còn chưa nói 2 người họ đều là con trai nên tủ lạnh chống trơn là chuyện thường.

Mà khoan, cậu nói vậy là sao? Chẳng lẽ cậu không phải con trai hử!? Đồ chó chê mèo lắm lông!

Và Tử Dạ quyết định đi siêu thị để chất đầy tủ lạnh!!!