Dịu Dàng Yêu Em 2

Chương 60




" trong đây là những thứ mà Linh muốn mày giữ lấy."

Sau tang lễ, Nguyễn Phương Anh, bạn thân của Gia Linh đã ôm theo một chiếc hộp đến để gặp tôi.

Vì đó là kỉ vật mà Gia Linh để lại, cho nên khi tôi vừa ôm lấy chiếc hộp, nước mắt đã không kìm được mà lã chã rơi xuống.

Bên trong chiếc hộp là một quốn sổ và rất nhiều ảnh hai đứa chụp chung với nhau, cũng có một số là ảnh riêng. Điều đặc biệt là mặt sau của mỗi tấm ảnh, Gia Linh đều nắn nón ghi ra lời nhắn nhủ.

Quốn sổ mà cô ấy để lại, cũng chính là nhật kí, được viết từ lúc mà Gia Linh tỉnh lại sau hôn mê.

Ngày 23/7/2015

mình đã tỉnh lại sau một năm kẹt trên giường bệnh.

đáng nhẽ nên vui vẻ, nhưng mình lại không thể. Vì ông nội đã không còn nữa rồi.

......

Ngày 30/08/2015

anh Kỳ An đột nhiên bị ngất, miệng nôn ra rất nhiều máu. Trên đường đưa anh đến bệnh viện, cả mình và mẹ đều rất sợ.

mong anh trai sẽ không sao.

Ngày 31/08/2015

bác sĩ nói rằng anh trai bị ung thư gan, hơn nữa còn đang ở giai đoạn cuối. Tỉ lệ chữa khỏi là không thể.

Mẹ nghe xong đã khóc rất nhiều. Mình cũng vậy.

Ông trời đã không nghe được lời thỉnh cầu của mình sao? Hay do mình vẫn chưa đủ thành tâm, thành ý.

Nếu có thể, mình thật sự mong sẽ có phép mày xảy đến với anh Kỳ An.

.....

Ngày 10/09/2015

Anh trai hôm nay phải xạ trị, nhìn gương mặt nhăn nhó của anh mà mình xót lắm.

nước mắt không kìm được mà rơi xuống như mưa.

anh Kỳ An thấy vậy đã mắng mình, không cho mình khóc.

anh bị ngốc à, mình thương anh nên mới khóc đó.

.....

Ngày 15/09/2015

kì tích đã không xuất hiện.

anh Kỳ An đã không qua khỏi, anh ấy đã rời đi rồi.

hôm nay trời đã hơi se lạnh, là thời tiết mà anh trai thích nhất, dẫu vậy anh lại không chịu mở mắt ra nhìn.

.....

Ngày 18/09/2015

hôm nay có một người tên là Minh Tiến, anh ấy nói rằng mình là bạn trai của anh Kỳ An. và anh ấy đến để xin lỗi về việc giấu đi bệnh tình của anh trai.

thì ra anh trai vốn đã biết mình có bệnh, nhưng sợ mẹ và tôi lo cho nên giấu không nói ra.

đồ ngốc, đây có phải phim truyền hình đâu mà anh giấu khổ làm gì.

Ngày 19/09/2015

hôm nay mẹ lại nhốt mình trong phòng, khóc rất nhiều.

vì cửa không cách âm nên tôi nghe rõ lắm.

mình muốn an ủi mẹ, nhưng đến chính bản thân còn không thể tự mình an ủi nữa là.

chết thật, cả mình và mẹ lại nhớ anh Kỳ An rồi.

.....

Ngày 15/12/2015

mẹ bỏ mình rồi.

hôm nay mình nhìn thấy mẹ nằm bất động trên giường, mình có lay cỡ nào mẹ cũng không tỉnh dậy.

mình hoảng lắm, kêu bà ngoại và mợ sang giúp nhưng họ không làm gì, ngược lại còn mắng mình là đứa xui xẻo.

hàng xóm nghe thấy tiếng ồn, chạy sang xem sao. Họ cũng là người đã đưa mẹ lên viện.

và mẹ đã không còn.

Ngày 16/12/2015

mình bị nhà ngoại mắng rất nhiều.

họ không chi một đồng nào cho tang lễ nhưng lại đòi bằng sạch tiền mọi người đến viếng

mình tức lắm. nhưng mình quá mệt đã nói lại, mình đã mặc kệ.

hôm nay trời đổ mưa rất to, thời tiết rét buốt. Giống như trái tim mình giờ đây.

ông trời ơi, tại sao lại hết lần này đến lần khác lấy đi người con yêu vậy. Hay con đúng thật là đứa xui xẻo.

.....

Ngày 14/03/2016

những ngày tháng qua thật là tồi tệ

mình được bác cả bên nội nhận nuôi, gia đình bác rất thương mình

nhưng mình vẫn luôn cảm thấy cô đơn.

mình nhớ mẹ và anh trai quá.

Ngày 15/03/2016

có lẽ cuộc đời của mình chỉ nên đưng lại ở tuổi 17 thôi.

Ngày 16/03/2016

hôm nay mình gặp lại Tuấn Anh, lớp trưởng những năm cấp 2 của mình.

cậu ấy cũng tìm đến cái chết

mình nhìn thấy điều đó qua đôi mắt của cậu ấy.

thế nhưng cậu ấy lại khuyên mình không nên chết. Cậu ấy thật lạ.

Ngày 17/03/2016

Tuấn Anh, cậu ấy muốn cứu mình sao?

liệu có được không?

.....

Ngày 19/03/2016

hôm nay, mình cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút

Tuấn Anh dẫn mình đi ăn sáng, cậu ấy cười rất nhiều, nụ cười đẹp thật

....

Ngày 15/04/2016

Tuấn Anh nhiều năng lượng thật

khiến mình cũng nhiễm đôi chút.

.....

Ngày 30/06/2018

hôm nay mình thi đại học xong

Tuấn Anh đã đứng ở ngoài cổng trường cầm theo một bó hoa đến tặng mình. Bằng tuổi nhau mà cậu ấy lại học đại học trước mình một năm đấy.

hoa rất đẹp, nụ cười của Tuấn Anh càng đẹp hơn. Nó khiến mình cũng cười theo

nhưng mình có hơi sợ, sợ rằng Tuấn Anh đối xử tốt do thương hại mình.

....

Ngày 26/07/2018

Tuấn Anh tỏ tình mình và mình đã đồng ý.

cậu ấy vậy mà lại khóc nấc lên chứ, đúng thật là.

không thể không nói, sự xuất hiện của Tuấn Anh đối với mình chính là sợi dây cứu mạng.

....

Ngày 10/08/2018

Bà ngoại và mợ lại đến làm phiền mình.

Họ muốn mình kết hôn với một người đàn ông ở quê, mình không đồng ý và thế là bị tát.

Họ chửi mình là xui xẻo, là đứa khắc chết cả nhà, vì mình nên ông nội, mẹ và anh Kỳ An mới chết.

mình biết nó không phải, nhưng lại không ngăn được bản thân cảm thấy điều đó là đúng

Tuấn Anh...em phải làm gì đây?

Ngày 11/08/2018

Bà ngoại đã đến tận trường để chửi mình.

Các bạn học không còn muốn tiếp xúc với mình nữa.

ngoài Phương Anh ra thì mình không chơi với ai cả, nhưng con bé lại học khác trường với mình.

quãng thời gian đau khổ lại quay về rồi sao.

....

Ngày 01/09/2018

hôm qua mình uống rất nhiều thuốc ngủ và thuốc an thần

dạ dày mình bị huỷ hoại nhưng mình không chết.

Tuấn Anh sau khi thấy mình tỉnh lại đã quỳ xuống rơi nước mắt, xin mình đừng tự hại bản thân

mình không muốn nhìn thấy anh ấy khóc, nhưng mình mệt quá.

...

Ngày 07/09/2018

mình và Tuấn Anh chuyển trọ

hai bác bên nội đưa mình đi điều trị tâm lý.

mình nghĩ mình có thể khá hơn

....

Ngày 11/09/2018

không, mọi thứ vẫn thật tồi tệ

nhưng ít nhất mình đã biết cách che giấu nó rồi.

....

Ngày 19/10/2026

mình đã tốt nghiệp được nhiều năm rồi

giờ mình đang là một chuyên viên pháp lý, công việc bận rộn nhưng Tuấn Anh vẫn luôn ở bên cạnh mình.

Tuấn Anh giờ đang là chủ của một công ty sản xuất thuốc. Anh ấy giỏi thật.

Bọn mình cũng sắp lấy nhau rồi, ngày mai sẽ tiến hành hôn lễ.

nhưng mình lại không thấy vui là bao. mình sợ, khi về một nhà, Tuấn Anh cũng sẽ bỏ rơi mình mất.

....

Không còn thêm một trang nào nữa, tôi chạm vào mặt giấy, nơi nét chữ thanh thoát của Gia Linh được in đậm.

“ đồ ngốc, anh có bỏ em đâu..."

Trái tim như vỡ nát.

Tầm mắt của tôi chợt lia đến tấm ảnh gần đây nhất chúng tôi chụp với nhau, trong bức ảnh, Gia Linh đang khoác tay tôi, miệng cười mỉm, xinh đẹp biết bao.

Tôi lật tấm ảnh ra sau, quả nhiên là có lời nhắn nhủ mà cô ấy để lại.

/ em không biết bao giờ chiếc hộp này sẽ đến tay anh. Nhưng lúc anh đọc được những lời này, xin hãy sống tốt. Em ở trên kia sẽ phù hộ cho anh. /

Cổ họng trở nên nghẹn đắng. Tôi bật ra một tiếng cười buồn.

Gia Linh cũng chính là sợi dây cứu mạng của tôi, tôi vì cô ấy nên mới sống đến bây giờ. Cô ấy đi rồi, làm sao tôi có thể sống tốt được chứ.

Và ngày hôm sau, tôi cũng đã chọn cách kết thúc cuộc sống của mình.

Tôi không muốn sống, mà không có bên cạnh những người mà mình yêu thương. Vì nó chẳng khác như đã chết là bao.

Nhưng bằng một cách thần kì nào đó, sau khi chết đi, tôi đã được quay lại quá khứ, vào năm mọi chuyện tồi tệ vẫn chưa diễn ra.

Vào năm mà mẹ, em gái và Gia Linh vẫn còn sống. Điều này rất lố bịch, nhưng nó lại là sự thật, chứ không phải một giấc mơ.

Mà kể cả là mơ, thì tôi cũng sẽ biến nó thành giấc mơ đẹp nhất.