Dịu Dàng Trong Tim Đều Trao Em

Chương 113






Ninh Giai Kỳ “Dự định chỉ ở lại một đêm, nhưng nếu xe không sửa được ngay, phỏng chừng có thể sẽ ở lại lâu hơn một chút”
Cảnh Nhược Đông càng nhăn chặt mày “Mau Sớm rời đi một chút.”
Ninh Giai Kỳ “a” một tiếng, nhỏ giọng nói, “Nhưng em cũng phải hỏi ý kiến của mọi người trong nhóm.”
Cảnh Nhược Đông “Em đến Tây Tạng khi nào vậy.”
“Đã vài ngày rồi ạ.” Ninh Giai Kỳ nói đến đây vẻ mặt ngạc nhiên “Có phải ba ngày trước anh ở Lhasa không ạ?”
Cảnh Nhược Đông hơi nhướng mày “Như
thế nào?
“Ở đó em gặp hai người, từ miệng bọn họ nghe được “anh Cảnh” lúc đó em nghĩ, không thể nào trùng hợp như vậy, nhưng bây giờ lại nhìn thấy anh, em nghĩ anh thật sự đã ở đó”
Cảnh Nhược Đông có chút bất ngờ, ba ngày trước, đúng là anh có ở Lhasa, không nghĩ rằng đã gần cô trong g**g tấc.

“Đúng rồi, các anh ở đâu vậy ạ?” Ninh Giai Kỳ hỏi.

Cảnh Nhược Đông “Cùng chỗ với bọn em.” Ninh Giai Kỳ “A?”
Mấy phút sau, Ninh Giai Kỳ đi theo nhóm.

người Cảnh Nhược Đông đến nhà trọ.


Lúc bọn họ đi vào, vừa lúc trên lầu có người đi xuống “Anh Cảnh, mọi người đến rồi.”
Nói xong, vừa lúc quay đầu liếc mắt nhìn Ninh Giai Kỳ “Cô...”.

“Lần trước đã gặp ở Lhasa.” Ninh Giai Kỳ nói trước.

Chính người này lúc ở phố Barkhor – Lhasa đã đụng phải cô, quả nhiên, anh ta cùng đội với Cảnh Nhược Đông.

“A...đúng, thật trùng hợp”.

Ninh Giai Kỳ gật đầu “Đúng là trùng hợp”
Cảnh Nhược Đông nhìn Ninh Giai Kỳ nói “Đăng ký xong thì trở về phòng, không có việc gì thì đừng đi ra ngoài một mình, chờ bạn của em đến đây”.

Ninh Giai Kỳ “Vâng”
Cảnh Nhược Đông nói xong, quay lại nhìn đồng đội nói “Trở về phòng rồi nói.”
“Được.”

Mấy người đàn ông lập tức đi lên lầu, Ninh Giai Kỳ nhìn bóng dáng bọn họ dần biến mất, sau đó đến quầy lễ tân để đăng ký.

Ngẫu nhiên khi về nhà, rồi gặp nhau ở Tây Tạng lại ở cùng một nhà trọ......!
Hơn hai giờ sau, bọn Phong Đại cũng đã đến nhà trọ.

Cuộc hành trình đầy bôn ba, lại gặp phải chuyện như vậy, mọi người khi đến nhà trọ liền ngủ ngay.

Đến chín giờ tối, trời đã dần tối, mọi người vì đói bụng mà tỉnh dậy.

Ninh Giai Kỳ cùng Hi Hi đi xuống lầu tìm đồ ăn.

Bên ngoài nhà trọ có một quán mỳ, hai người gọi phần mỳ Tây Tạng ngồi ở trong lều ngoài quán ăn.

“Giai Giai.” Hi Hi đột nhiên dùng khuỷu tay đụng cô.Ninh Giai Kỳ theo tầm mắt cô nàng mà
nhìn lại, cách đó không xa thấy hai người đàn ông đứng ở một quầy hàng nhỏ.

Ninh Giai Kỳ nhìn thoáng qua liền thu hồi tầm mắt, Hi Hi vừa ăn vừa nói “Hai người kia chẳng phải là hai người trên xe việt dã ngày hôm nay sao.

Này, cô nhìn anh chàng kia xem, rất đẹp trai đúng không?”
Ninh Giai Kỳ “ch” một tiếng “Đẹp trai”