Dịu Dàng Riêng Mình Em

Chương 28




Triệu đan Kiều liếc nhìn đồng nghiệp nam kia một cái ý bảo "cậu biến đi "

Đồng nghiệp nam kia nghe vậy lại càng cao hứng hơn. Anh ta liều chết nói thêm mấy câu trêu chọc Triệu Đan Kiều:

" Còn dám nói không thiên vị sao? Tôi muốn ăn lẩu hải sản thì phản đối bằng được, vậy mà lại bỏ phiếu cho Mộc Uyển Đình vô điều kiện, thật quá đáng mà."

Mộc Uyển Đình bị trêu chọc tới mất tự nhiên, cô khẽ cười nói với đồng nghiệp nam.

" Lẩu hải sản cũng rất ngon, tôi bỏ phiếu cho anh."

Đồng nghiệp nam trưng lên vẻ mặt của người chiến thắng, nhiệt liệt vỗ tay, vui vẻ nói: " Uyển Đình đúng là một đồng nghiệp tốt phải không Triệu Đan Kiều."

" Em thật sự muốn ăn lẩu hải sản" Triệu Đan Kiều nhỏ giọng xác nhận lại cùng Mộc Uyển Đình. Sau khi nhận được cái gật đầu chắc chắn anh ta mới đứng dậy tiếp túc thảo luận cùng mọi người.
" Tôi bỏ phiếu cho lẩu hải sản."

Tiếp theo những đồng nghiệp khác cũng nêu ý kiến.

" Tôi cũng muốn ăn lẩu hải sản."

" Tôi đồng ý lẩu hải sản."

" Trên mạng gần đây mới nổi một nhà hàng có điểm đánh giá rất cao. Một người bạn của tôi đã đến đó, cô ấy nói đồ ăn toàn là tươi mới ngon vô cùng, hay là chúng ta cũng tới đó xem thử được không?"

Cuối cùng tất cả cùng thống nhất sẽ ăn lẩu hải sản, địa điểm là nhà hàng mới nổi trên mạng do đồng nghiệp kia giới thiệu.

Một tháng sau, Trần Tuấn và Lan Vy cùng trở về sau chuyến công tác dài hơn một tháng.

Ngày làm việc cuối cùng trong tuần, sau khi tan sở mọi người cùng nhau tới địa điểm đã hẹn trước. Là một nhà hàng nằm ở vùng ngoại ô thành phố, sau khi tới đây mọi người mới hiểu tại sao nơi này mới nổi nhưng lại có điểm đánh giá trực tuyến cao ngất ngưởng như vậy. Chính xác mà nói thì đây không đơn thuần chỉ là một nhà hàng mà là một câu lạc bộ giải trí quy mô lớn, ăn uống chơi bời mọi thứ đều có. Từ sảnh lớn bước vào, phía bên phải là khu vực bar tập trung ngoài trời. Phía bên trái là hai dãy nhà cao tầng, gồm khu vực ăn uống riêng tư và phòng nghỉ. Không chỉ khuôn viên đẹp, đồ ăn ngon mà ngay cả cách phục vụ cũng vô cùng chu đáo, tinh tế.
Sau khi ăn xong cũng mới chỉ hơn bảy giờ tối, một người đưa ra đề nghị.

" Vẫn còn sớm, hay là đi tăng hai nhé, mọi người thấy sao?"

Đã lâu mọi người không cùng nhau tụ tập, vừa hay ngày mai lại là cuối tuần không phải đi làm vì vậy mọi người đều tán thưởng với đề nghị của người nọ. Cuộc thảo luận lên kế hoạch cho tăng hai lại bắt đầu diễn ra sôi nổi.

" Mọi người nói xem tăng hai nên đi đâu nào?"

" Đi hát được không?"

" Không… không, thật nhạt nhẽo."

" Vậy cậu muốn đi đâu?"

" Tôi thấy nơi này có một quầy bar ngoài trời rất sôi động, chúng qua đó trải nghiệm xem thế nào. Vừa gần, vừa mới mẻ."

" Được đấy, mai là ngày nghỉ chúng ta hãy chơi hết mình đi nào."

Mộc Uyển Đình có chút do dự. Cô không thích mấy nơi đông người lại ồn ào, náo nhiệt như vậy. Tuy nhiên lời từ chối còn chưa ra đến miệng đã bị đẩy ngược vào trong. Cái gì mà “tinh thần đồng đội” rồi thì “xây dựng tập thể”, mấy cái khẩu hiệu bất diệt ấy đã thành công giữ chân Mộc Uyển Đình ở lại.
Chưa tới mười phút di chuyển mọi người đã có mặt tại quầy bar ngoài trời.

Cứ nghĩ nơi này ồn ào như vậy hẳn là sẽ vô cùng hỗn loạn nhưng kỳ thực chỉ là có chút sôi động hơn bên phía nhà hàng mà thôi. Bọn họ được sắp xếp chỗ ngồi có vị trí tương đối tốt.

Người phục vụ là một anh chàng đẹp trai khiến cho các đồng nghiệp nữ vô cùng hứng khởi. Anh ta đưa thực đơn và lịch sự hỏi.

" Xin hỏi mọi người dùng đồ uống gì?"

" Cho chúng tôi mấy chai rượu, một ít bia tươi, sinh tố và nước ép hoa quả."

" Okay"

Mọi người vừa thưởng thức đồ uống, vừa ngắm nhìn xung quanh cho mở mang tầm mắt. Một lúc sau một đồng nghiệp nói.

" Chúng ta chơi trò chơi gì đó cho sôi động đi."

" Được…Được, ý kiến hay đấy."

" Mọi người muốn chơi trò gì nào? Tôi đề xuất chơi truyền rượu nha."

Truyền rượu là trò chơi quen thuộc mọi người vẫn thường chơi mỗi khi tụ tập. Người đầu tiên uống một ly rượu trước sau đó truyền cho những thành viên khác trong một thời gian quy định, khi hết giờ ly rượu trong tay ai người đó sẽ phải uống hết sạch.

Ban đầu mỗi khi Mộc Uyển Đình chơi thua mọi người đều tạo điều kiện để cho Triệu Đan Kiều có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân. Nhưng những lần trước Mộc Uyển Đình đã may mắn bao nhiêu thì lần này vận may lại xa lánh cô bấy nhiêu. Số lần Mộc Uyển Đình thua nhiều tới nỗi Triệu Đan Kiều cũng không còn chống đỡ nổi.

Nhìn anh ta uống nhiều như vậy Mộc Uyển Đình cảm thấy rất áy náy. Thời gian trôi đi từng chút một, vận may vẫn chưa có ý định đến với Mộc Uyển Đình.

Lần thua này Mộc Uyển Đình không có ý định làm phiền tới Triệu Đan Kiều. Cô cầm ly rượu trong tay ngửa cổ lên định uống.