Dính Vào Hào Môn

Chương 11: Chạm Mặt Anh




Hải Ninh bị mất 2 công việc làm thêm ban ngày nên giờ cô chỉ làm việc buổi tối thôi. Tranh thủ lúc vắng khách, cô mở điện thoại lên mạng tìm vài công việc khác thay thế.

Một người bạn đang làm chung công việc với cô tên là Hoa Hoa tình cờ liếc mắt qua thì nhìn thấy "Hải Ninh, cô đang tìm thêm việc à?"

Hải Ninh khẽ gật đầu "Đúng vậy."

Hoa Hoa lại hỏi thêm "Vậy cô đã tìm được việc nào chưa?"

Hải Ninh chán nản lắc đầu "Vẫn chưa, dạo này ít người đăng tin tuyển dụng quá!"

Hoa Hoa đảo mắc xung quanh, thấy không có ai, cô ta bỏ thùng đồ đang làm dở, chạy tới bên cạnh Hải Ninh nói khẽ "Tôi biết có một công việc này, kiếm được khá nhiều tiền mà không cần phải tốn nhiều sức lực như thế này, cô có muốn làm không?"

Hải Ninh nghe thấy từ kiếm khá nhiều tiền liền phấn khích "Thật sự có công việc như vậy sao?"

Hoa Hoa lại nhìn xung quanh rồi ghé sát tai cô nói "Có đó, chỉ cần… tửu lượng khá một chút, một đêm có thể kiếm được mấy triệu cũng không thành vấn đề."

Nghe Hoa Hoa nói xong, cô liền biết công việc mà cô ta muốn nói đến là công việc gì, cô có chút e ngại "Ý cô là… làm nhân viên tiếp rượu sao?"

"Cô đoán đúng rồi đó, tôi cũng đang cần tiền, nhưng nơi đó mà đi một mình thì khá đáng sợ, nếu tôi và cô đi chung có chuyện gì thì chúng ta giúp đỡ lẫn nhau."

Hải Ninh tỏ ra có chút lưỡng lự "Tôi…"

Hoa Hoa thấy cô như vậy thì vỗ vai cô, cô ta cố gắng thuyết phục cô thêm chút nữa "Cô thử nghĩ đi, công việc này mà làm một đêm có thể bằng cả nửa tháng lương của chúng ta ấy chứ, còn chưa tính cả tiền được boa thêm."

"Ừm… để tôi suy nghĩ thêm đã."

Hoa Hoa gấp gáp lại nói thêm "Có gì đâu mà phải suy với chả nghĩ, chẳng qua chỉ là ngồi rót rượu, lâu lâu lại uống thêm tí, nó cũng đâu có phạm pháp."

Lúc này Hải Ninh mới cảm thấy cô ta nói cũng có lý, cô làm 3 công việc một ngày cũng không thể bằng một đêm cô đi làm ở đó. Cô đang rất rất cần tiền, nếu đã không phạm pháp thì tất nhiên cô sẽ không thể bỏ qua. Cuối cùng cô cũng đồng ý với Hoa Hoa sẽ cùng cô ta đến đó làm việc.

Tối hôm sau, Hoa Hoa và cô cùng đi đến một hộp đêm, đó là địa điểm lớn có tiếng trong thành phố, nơi các cậu ấm, đại gia ngay cả giang hồ khét tiếng thường lui tới, là nơi dành cho người giàu tiêu tiền.

Hai người đến đó thì được kêu vào phòng chờ, sau đó có một người mà những người khác gọi là bà chủ bước vào, bà ta nhìn cô và Hoa Hoa sơ qua một lượt rồi chọn luôn cả hai người.

Hải Ninh cũng khá ngạc nhiên "Chỉ như vậy mà đã được làm rồi sao?!"

Sau khi được bà chủ chọn, cô và Hoa Hoa được dẫn đi thay đồ.

Hải Ninh được đưa cho một chiếc đầm hai dây ngắn ngủn, mặt nó cô cứ tưởng như đang mặc đồ ngủ ấy "Hoa Hoa, cô thấy chiếc đầm này có 'thoáng' quá không?"



Hoa Hoa đã thay xong đồ từ lâu, đang trang điểm thì cô ra hỏi, Hoa Hoa quay sang nhìn rồi nói "Ở đây mặc như vậy là bình thường đấy, không có ai thích tiếp viên ăn mặc kín mít như mấy bà già cổ lỗ xỉ đâu. Cô xong rồi thì lại đây trang điểm nhanh đi, người ta đang chờ đó."

Hải Ninh nhìn Hoa Hoa thì biết chắc cô đã hỏi nhầm người rồi, chiếc váy của cô ta vừa rồi cô để ý thấy có một tấm vải lưới may ngang ngực vậy mà cô ta giấu nó vào bên trong thành một chiếc áo cúp ngực luôn.

Lát sau hai người chuẩn bị xong thì bắt đầu được đưa đi tiếp khách, lúc đã đứng trước cửa, Hải Ninh có chút lo sợ tay cô tự nhiên run lên.

"Nhanh vào đi chứ?!" Người quản lý đã vào bên trong, hối thúc gọi khẽ .

Hoa Hoa tặc lưỡi kéo cô vào trong "Vào đi nào, cô đừng có lo nữa đã tới đây rồi mà."

Hải Ninh không dám ngẩng đầu nhìn thẳng, nhưng chỉ nhìn dưới đã thấy có mấy tên đàn ông.

"Ở đây còn có hai vị chưa có người đẹp rót rượu, hai vị hãy chọn đi, hai người đẹp này đảm bảo vừa mắt hai vị."

Người quản lý cười tít mắt nói, vừa dứt lời thì có một lão giọng khàn đặc nói trước "Cô bên phải, tôi chọn cô bên phải. Đình tổng à, thất lễ nhé, ha ha."

Hải Ninh cứng đơ người, trán đã bắt đầu toát mồ hôi "Người bên phải, chẳng phải là mình sao?!"

Thấy Hải Ninh vẫn còn đứng im đó, người quản lý mới đẩy cô đi tới, cô ngã xuống bị lão đó vòng tay qua eo, người thì cố ý áp sát cọ cọ vào cô, lão tà cúi người xuống vai cô hít một hơi "Ái chà, thơm thật đó nha."

Hải Ninh thấy kinh tởm vô cùng, cô nhăn mặt đẩy lão ra "Cái tên biến thái này!"

Lão lại tưởng cô e thẹn nên càng phấn khích "Lần đầu sau, được đấy he he."

Hải Ninh không để ý tới có một ánh mắt sắc bén đang chìn chằm chằm vào phía cô từ lúc cô bước vào, anh ta là Đình tổng mà lão kia nhắc đến, cũng chính là Đình Dương, người bây giờ xem cô như kẻ thù không đội trời chung.

Phần Hải Ninh đã xong giờ tới lượt Hoa Hoa "Hoa Hoa mau qua kia ngồi phục vụ Đình tổng đi, cô may mắn lắm mới được phục vụ vị khách vip này đó."

Hoa Hoa phấn khích nhìn về phía Đình Dương đang ngồi ở chính giữa kia, thấy anh vừa soái vừa tỏ ra khí chất ngút trời, không giống như mấy lão già hôi hám ở đây, trong đầu Hoa Hoa nảy ra một ý xảo quyệt "Nếu có người đàn ông này trong tay, sau này cuộc sống của mình chẳng phải một bước lên mây rồi sao?!"

Hoa Hoa nở nụ cười ủy mị, đi đến bên cạnh Đình Dương, từ từ ngồi xuống chạm vào cánh tay của anh "Đình tổng, đây là lần đầu em làm loại công việc này, nếu có gì sai sót, mong Đình tổng chiếu…"

Hoa Hoa còn chưa nói hết câu thì một tiếng choang chói tai vang lên, ai nấy đều giật mình, bọn họ bây giờ mới để ý thấy sắc mặt Đình Dương đang rất tệ.

"Chết rồi, Đình tổng làm sao vậy?" Một vài người, thì thầm vào tai nhau.

Hoa Hoa cũng không hiểu chuyện gì, cô ta còn chưa kịp nói hết câu, mông còn chưa chạm vào ghế.



Hải Ninh bị làm cho giật mình quay sang nơi phát ra âm thanh nhìn, cô hoảng hốt khi nhận ra "Đình Dương, anh ấy… sao lại ở đây?!"

Đình Dương đột nhiên lại đập vỡ ly rượu khiến không khí trở nên căng thẳng tột độ, anh phủi tay Hoa Hoa ra rồi đứng dậy đi về phía của cô và lão già đó.

Lão ta thấy vậy thì hơi run lên "Có phải Đình tổng cũng để ý đến con nhỏ này, mà lại bị mình phỏng tay trên nên tức giận không?"

Nghĩ rồi lão ta đứng dậy, kéo luôn Hải Ninh theo, lão đẩy cô ra trước mặt lão "Đình… Đình tổng à, có phải cậu cũng thích cô ta không… vậy vậy tôi đưa cô ta cho cậu, tôi… tôi không cần người rót rượu nữa, ha ha."

Lão ta miệng thì cười trong lòng thì khóc, chỉ một giây mê gái nhất thời mà làm Đình Dương nổi giận, không biết dự án của lão có vì chuyện này mà bị anh rút vốn hay không.

Hoa Hoa thì ngồi chứng kiến mà nghiến răng lườm mắt ghen tị "Vốn dĩ đưa cô ta theo để có kẻ sai bảo làm nền cho mình, không ngờ cô ta cũng có khả năng quyến rũ đàn ông, giờ lại ngang nhiên cướp mất kim chủ từ tay mình, đúng là đáng ghét, cô ta có gì hơn mình chứ?!"

Đình Dương vẫn đứng đó nhìn Hải Ninh nhưng cô lại chỉ cúi đầu không dám nhìn ai cả, đột nhiên lão già đó đẩy cô vào người anh "Cô ta là của cậu, cậu đừng tức giận nữa."

Hải Ninh bị đẩy mất đà lao thẳng, theo quán tính cô sợ ngã nên đã vịn tay vào người của anh.

Hải Ninh lại sợ Đình Dương khó chịu, cô ngước mặt lên nhìn biểu cảm của anh, lúc này cô nhìn thấy gương mặt anh u ám. Bị cô chạm vào người, ngay tức khắc anh lại đẩy cô ra "Hừ, dơ bẩn."

Hải Ninh bị ngã tay va quẹt vào bàn khiến ly đĩa đổ ngổn ngang.

Những người ở đó đều bất ngờ, cũng không hiểu anh là thích hay ghét cô nữa. Nhất là lão già kia, ông ta không hiểu sao làm gì Đình Dương cũng tức giận, lần này thì toi rồi.

Hải Ninh tóc tai rũ rượi, cô cúi gầm mặt, nắm chặt tay, cô không dám ngước lên nhìn ai hết. Đình Dương lại chán ghét nhìn xuống cô nói thêm "Vì tiền mà không tiếc đi tiếp mấy lão già, tôi không biết cô còn có thể ti tiện, hạ đẳng đến mức nào."

Hải Ninh mím chặt môi cố kìm nén nỗi uất ức "Anh chỉ biết tôi vì tiền, còn tại sao lại vì tiền thì anh chẳng thèm quan tâm. Tôi phải vì tiền đến mức này là tại ai chứ?!"

Anh nhìn cô ngồi bất động không trả lời, anh nhíu mày khó chịu "Tôi nói trúng, tim đen của cô rồi nên không phản bát được sao?! Loại phụ nữ đã qua tay bao nhiêu người đàn ông như cô thì làm gì biết xấu hổ nữa, cứ ở đó mà kiếm tiền trên cái thân xác rẻ rúng của cô đi."

Nói xong anh hừ lạnh, nhếch môi khinh thường rồi phủi áo lạnh lùng bước đi.

Hoa Hoa cười nửa miệng chạy theo "Tưởng gì, không phải anh ta thích nó, vậy là mình vẫn còn cơ hội, mình phải nắm bắt mới được."

Đi đến chỗ của cô, cô ta dừng lại nói với điệu bộ thất vọng "Tôi không ngờ cô lại là con người như vậy đó, nhìn vẻ ngoài thì trong sáng thế kia mà lại…, nếu không gặp Đình tổng ở đây thì chắc ai cũng bị vẻ ngoài của cô lừa rồi…"

Hoa Hoa nói xong cũng bỏ đi, mấy lão kia thì tức giận, người thì hất đổ rượu, người thì ném điếu thuốc lá còn đang hút dở vào người cô, mắng cô là con đàn bà sao chổi, còn kêu cô sao không chết đi cho rãnh chuyện.

Còn lão già lúc đầu chọn cô kia thì tức giận hơn, lão ta hung hãn túm tóc cô mà giật lên, trợn mắt lên nói "Hôm nay tao xui xẻo mới gặp phải mày, làm Đình tổng tức giận như vậy mày cũng phải trả giá chút chứ?!"

Nói xong lão ta đá vào bụng cô, cô đau đến phát khóc.