Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 342




Một lát sau, Lục Lâm Thiên đứng trên đỉnh núi thứ nhất tìm được một thạch động, đem ngọc giản đặt trên thạch động, thạch động tức thì đóng cửa lại.  

Bên trong thạch động có diện tích chừng mười thước vuông, bốn phía đều ra đá.  

– Luyện chế địa linh đan thôi.  

Lục Lâm Thiên đối với thạch động này rất thỏa mãn, móc ra Hỏa Long đỉnh rồi khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị luyện chế Địa linh đan.  

Lập tức có một đống dược liệu bị Lục Lâm Thiên móc từ nhẫn trữ vật trên tay ra. Địa linh đan, đan dược tam phẩm cao giai, giá trị một viên cũng hơn năm vạn kim tệ, tương đương với một viên yêu đan của yêu thú. Thế nhưng cũng không thể nói Địa linh đan mạnh hơn yêu đan. Yêu đan tuy rằng trân quý thế nhưng không thể trực tiếp phục dụng, trải qua luyện hóa năng lượng khổng lồ bên trong sẽ mất đi không ít.  

Dược liệu luyện chế Địa linh đan cũng không quá quý trọng, một viên Địa linh đan thành phẩm, cũng có giá trị hai vạn kim tệ.  

Hiện tại luyện chế đan dược tam phẩm cao giai Lục Lâm Thiên có chút nắm chắc. Bằng vào linh lực hiện tại của hắn luyện chế đan dược tam phẩm cao giai hẳn không thành vấn đề. Chỉ là hiện tại hắn không chỉ muốn luyện chế một viên mà muốn luyện chế nhiều hơn một chút.  

Thủ ấn trong tay khẽ biến đổi, một đạo linh lực từ trong tay Lục Lâm Thiên rót vào bên trong Hỏa Long Đỉnh, hỏa diễm xuất hiện, nhiệt độ chung quanh tức thì tăng lên, đương nhiên đối với Lục Lâm Thiên mà nói, đây là chuyện bình thường, đối với hắn không có gì đáng ngại.  

Linh lực chậm rãi tăng nhanh, khiến cho Hỏa Long đỉnh bành trước hòa thành hỏa diễm không ngừng thiêu đốt, nhiệt độ cũng không ngừng tăng cao, theo sự tăng trưởng của thực lực, thực lực của Lục Lâm Thiên càng cao thì nhiệt độ của Linh hỏa cũng càng lúc càng kinh khủng, uy lực so với khi trước hắn thôi động linh hỏa thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.  

Trong hỏa long đỉnh lúc này nhiệt độ không ngừng tăng lên, thế nhưng bên ngoài nhiệt độ cũng không biến hóa nhiều lắm. Lục Lâm Thiên thầm than, thứ Nam thúc cấp cho hắn quả thực không có thứ nào là vật phàm a.  

Sau khi hồi tưởng đan phương Địa linh đan một lần Lục Lâm Thiên liền ngưng thần tĩnh khí, chuẩn bị luyện chế. Thủ ấn chợt kết, một đoàn quang mang mang theo vài loại dược liệu tiến vào bên trong Hỏa long đỉnh.  

Dưới sự bao vây của linh hỏa, dược liệu nhanh chóng hóa thành tro tàn, lưu lại vài giọt linh dịch tinh thuần, một mùi hương đậm đặc tràn ngập không gian.  

Tay áo Lục Lâm Thiên vung lên, lần thứ hai đem dược liệu ném vào trong Hỏa long đỉnh, đống dược liệu thứ hai này cũng không ít, không phải trong thời gian ngắn có thể luyện chế hoàn tất. Cho nên Lục Lâm Thiên cũng không dám có chút sơ ý, toàn tâm toàn ý luyện chế linh đna.  

Thời gian châm rãi trôi qua, trong lúc luyện chế bên ngoài đã bảy ngày trôi qua. Lúc này ở Trấn Thanh Vân, bên trong đình viện có một phụ nhân niên kỷ chừng ba sáu ba bảy tuổi đang ngồi đó, ánh mắt thất thần nhìn lên bầu trời.  

Phụ nhân này nhìn qua vô cùng gầy, khuôn mặt tiều tụy, mái tóc trên đầu đã bạc trắng. Phụ nhân này chính là La Lan, từ khi nghe được tin nhi tử Lâm Thiên táng thân dưới vực sâu cho tới nay đã hơn một năm, mỗi ngày nàng đều ở trong tưởng niệm, mấy tháng nay đều lấy nước mắt rửa mặt, gần đây mới dịu đi một chút.  

– Phu nhân, có tin tốt.  

Một thanh âm có chút gấp gáp mang theo sự hưng phấn truyền đến. Thanh âm vừa dứt thì có một thanh niên chạy tới bên cạnh phụ nhân. Toàn thân người thanh niên này hiện ra sự nhanh nhẹ, tuy rằng lớn lên có chút xấu xí nhưng tuyệt không khó nhìn, ánh mắt có thần, chính là Lục Tiểu Bạch.  

– Tiểu Bạch, sao vậy? Có tin tức gì tốt sao?  

La Lan khẽ hỏi.  

– Phu nhân, ta vừa từ đại sảnh trở về, Vân Dương Tông phái người tới nói rằng thiếu gia không chết, hiện tại đã trở lại Vân Dương Tông rồi.  

Lục Tiểu Bạch kích động tới mức hai mắt có chút nhòe đi, từ khi nghe tin công tử rớt xuống vực sâu vạn thước, một năm rưỡi này mỗi một ngày hắn sống giống như một năm vậy, trong lòng vẫn luôn chờ đợi kỳ tích xuất hiện, không ngờ công tử nhà hắn lại không chết.  

– Tiểu Bạch, là thật sao?  

La Lan tức thì kích động đứng dậy, cơ thể khẽ run run, ánh mắt thất thần hơn một năm qua rốt cuộc đã có chút ánh sáng.  

– Lục Tiểu Bạch nói không sai, Lâm Thiên không chết. Vừa rồi Vương trưởng lão phụ trách thành Vụ Đô phái người tới thông báo, Lâm Thiên đã tới Vân Dương Tông, người có thể yên tâm.  

Thanh âm vừa dứt, một đạo thân ảnh xuất hiện trong đình viện, toàn thân lộ ra khí tức cường hãn, chính là Lục Đông của Lục gia.  

– Đại gia, Lâm Thiên thực sự không chết sao? Ta biết hài tử này mệnh khổ, hắn không chết được mà. Đa tạ ông trời phù hộ…  

La Lan kích động đi qua đi lại, lại cúi đầu khấn tạ thần linh. Trong lòng nàng hiện tại cho rằng mình thành tâm khầu cấu nên thần linh mới rủ lòng thương.  

– Yêu tâm đi, người tới đây truyền tin là người của Vân Dương Tông, Lâm Thiên không sao là tốt rồi.  

Lục Lâm Thiên bế quan luyện đan dược đã sang ngày thứ tám, lúc này trong hỏa long đỉnh đã thành một vùng sền sệt, một cỗ năng lượng khổng lồ bắt đầu hội tụ.  

Vào ngày thứ ba Lục Lâm Thiên cũng đã thành công luyện ra một viên Địa linh đan, tới ngày thứ sáu hắn đã thành thạo, một lần luyện ra hai khỏa địa linh đan.  

Về phần bây giờ Lục Lâm Thiên dự định luyện chế một lần ba khỏa, bằng vào tu vi Thất trọng Linh sư nếu muốn luyện chế đan dược tam phẩm trung giai chỉ sợ cũng không đủ sức, luyện chế tam phẩm cao giai sao? Nghĩ cũng không dám nghĩ tới, trừ phi là có linh giả cực kỳ yêu nghiệt mới có thể luyện chế được. Thế nhưng mỗi một lần cũng không có cách nào luyện chế được hai khỏa, chứ đừng nói tới ba khỏa.  

Mà lúc này Lục Lâm Thiên một lần định luyện chế ra ba khỏa đan dược tam phẩm cao giai. Nếu như có cường giả nhìn thấy một màn như vậy nhất định sẽ trợn mắt. Thất trọng Linh sư muốn luyện chế một khỏa đan dược tam phẩm cao giai không những cần kỹ xảo mà còn cần linh hồn lực khổng lồ, linh lực của bản thân hơn người, trong những thứ này thiếu một thứ cũng không được. Cho dù nhất trọng Linh Phách hay là nhị trọng cũng không có cách nào làm được.  

Thủ ấn trong tay không ngừng biến hóa, lúc này một lần luyện chế ba khỏa đan dược tam phẩm, ánh mắt của hắn hiện lên sự ngưng trọng, thủ ấn trong tay chợt kết, linh lực cuồng bạo tuôn ra, nhiệt độ trong Hỏa long đỉnh tiếp tục tăng cao, dưới nhiệt độ kinh khủng này linh dịch bắt đầu hội tụ lại, những tạp chất dư thừa đều bị loại bỏ, những thứ còn lại đều là năng lượng tinh thuần trong dược liệu.  

– Ngưng cho ta.  

Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên bỗng nhiên biến đổi, miệng hắn khẽ quát một tiếng, đồng thời linh dịch trong Hỏa long đỉnh trong nháy mắt hội tụ, giống như bị một lực lượng vô hình dẫn dắt phá tan trở ngại nhanh chóng ngưng tụ lại cùng một chỗ.  

Theo sự hội tụ của đám năng lượng này, khí tức bên trong Hỏa long đỉnh càng ngày càng mạnh, lúc này sắc mặt Lục Lâm Thiên càng lúc càng tái nhợt, linh lực trong cơ thể hắn đang tiêu hao một cách nhanh chóng.