Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2457




- Ngao ngao!  

Hai hư ảnh kim long rít gào dựng lên, phá hủy không gian xung quanh, nháy mắt va chạm vào hai người.  

- Phá!  

Hai người kinh hãi, lập tức xoay người, Mộc Long Tiên cùng Diệt Hồn Cô trực tiếp đánh ra, mang theo lực lượng cuồng bạo nghênh đón.  

Công kích va chạm, năng lượng ăn mòn lẫn nhau, không gian hư vô lan tràn khe không gian thật nhỏ, mọi người đều cảm nhận được công kích khủng bố.  

Phanh phanh!  

Năng lượng lập tức nổ tung, hư ảnh kim long cùng năng lượng linh khí khuếch tán, hóa thành kình khí ngập trời lan tràn bốn phía.  

Ông ông!  

- Đó là thần khí, thần khí phi hành!  

- Tử Lôi Huyền Đỉnh còn có vũ dực kia, hắn có hai kiện thần khí!  

Thân hình Bắc Cung Ngọc cùng Độc Cô Trường Phàm bị đẩy lui, nhìn thấy Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, trong mắt tràn ngập rung động.  

Âm thanh Lục Lâm Thiên vang vọng trời cao chẳng khác gì tiếng sấm sét:  

- Hiện tại tới lượt ta!  

Vừa dứt lời, thân hình Lục Lâm Thiên bước tới, tâm thần khẽ động.  

- Thanh Linh khải giáp, hổ biến!  

Khẽ quát một tiếng, Lục Lâm Thiên thúc giục hình thái thứ hai của Thanh Linh khải giáp, thân hình lập tức bành trướng mở rộng giữa không trung.  

Xuy…  

Lớp vảy thanh sắc quỷ dị bao trùm, điện mang quanh quẩn khắp toàn thân của hắn.  

Chỉ nháy mắt thân thể Lục Lâm Thiên đã hóa thành khổng lồ hơn trăm thước, thân hình biến thành đầu cự hổ màu xanh vân trắng thật lớn.  

Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực cũng hóa thành hai trăm thước lớn, tiếng sấm nổ mạnh không ngừng, khe không gian như ẩn như hiện, nhìn qua chẳng khác gì đầu phi hổ khổng lồ.  

- Đây là vũ kỹ gì vậy!  

Mọi người cực kỳ kinh ngạc, thủ đoạn quỷ dị của Lục Lâm Thiên thật sự là quá nhiều.  

- Hống!  

Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, âm thanh mang theo uy áp khiến không ít người tu vi hơi thấp đều rùng mình.  

Lục Lâm Thiên vỗ cánh, thân hình xuyên qua không gian đi tới trước người Độc Cô Trường Phàm.  

- Đi!  

Độc Cô Trường Phàm phục hồi lại tinh thần, từ Diệt Hồn Cô bắn ra một đạo linh hồn quang mang đánh thẳng vào ấn đường Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên không hề tránh né, đồng thời vung hữu trảo tới trước.  

Xuy!  

Linh hồn công kích trực tiếp xuyên vào ấn đường, thân thể Lục Lâm Thiên run lên, hổ trảo lan tràn điện mang đột nhiên gấp khúc, trảo ấn lưu lại một ít tàn ảnh giống như tùy thời sẽ xé rách không gian.  

- Tê Thiên Liệt Địa Trảo!  

Hàn mang bắn ra, hữu trảo ầm ầm xé tới.  

Hưu!  

Năng lượng hỏa hệ tràn ngập, không gian bị biến thành một mảnh đỏ đậm.  

Trảo ấn nổ bắn bay ra, trong tích tắc đã đặt lên người Độc Cô Trường Phàm.  

Độc Cô Trường Phàm không nghĩ tới Lục Lâm Thiên không sợ linh hồn công kích, vì thế không kịp né tránh bị trảo ấn vỡ áp xuống.  

Phanh!  

Không gian bức xé, một thân ảnh văng ngược ra ngoài.  

Hưu!  

Cùng một thời gian, Mộc Long Tiên xuyên thủng không gian, không gian xung quanh phá nát, hung hăng quất về hướng Lục Lâm Thiên, sắp đánh trúng lưng hắn.  

Hống!  

Thân hình Lục Lâm Thiên lập tức đứng thẳng, không hề tránh né, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực bao phủ trên người, đem thân hình gắt gao bao vây.  

Ca ca…  

Tiếng va chạm vang giòn, thân thể Lục Lâm Thiên run lên, hai tầng phòng ngự giúp cho hắn không chút tổn thương, nhưng thân hình lại bị nện xuống.  

Ông!  

Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực chấn khai, thân hình đáp xuống, trong tích tắc vũ dực mở rộng, một cỗ chân khí quỷ dị đồng hóa không gian xung quanh, hữu trảo lại vung xuống.  

- Thời Không Tɧác ɭoạи!  

- Tê Thiên Liệt Địa Trảo!  

- Ca!  

Không gian run rẩy, kình khí nóng cháy khủng bố nhanh chóng khuếch tán, trực tiếp xé rách không gian lộ ra năm khe không gian tối đen.  

- Ca!  

Bị cự lực trút xuống, Bắc Cung Ngọc bị đánh rơi xuống đất, cơ hồ cùng một lúc với Độc Cô Trường Phàm.  

Phanh phanh!  

Thân thể hai người nện xuống đất tạo ra hố sâu thật lớn, đá vụn kích tán, đất rung núi chuyển.  

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, hai người kia lại bị trúng đòn nghiêm trọng như vậy, quả thật giống như một mặt chà đạp, mỗi lần giao thủ đều bị Lục Lâm Thiên trực tiếp nện xuống đất.  

Phốc!  

Không biết là lần thứ mấy bò lên khỏi mặt đất, hai người phun máu tươi, liên tục bị thương làm hai người biến thành trọng thương, sắc mặt kinh hãi.  

Hai người nhìn lên không, lúc này mới ý thức được không phải Lục Lâm Thiên cuồng ngạo, mà thực lực của họ không thể đối kháng Lục Lâm Thiên.  

- Vận dụng toàn lực đi!  

Bắc Cung Ngọc lau máu tươi, nhìn Độc Cô Trường Phàm nói, Lục Lâm Thiên thật quá mức cường hãn, lúc này chỉ có thể vận dụng toàn lực.  

- Ân!  

Sắc mặt Độc Cô Trường Phàm ngưng trọng, khẽ gật đầu, thân ảnh bay lên không, linh lực truyền vào Diệt Hồn Cô, nhất thời một đạo quang mang mạnh mẽ dâng lên, năng lượng đáng sợ tràn ngập.  

Lục Lâm Thiên thu hồi hổ biến, khôi phục lại khải giáp, cảm giác được năng lượng bàng bạc truyền tới cũng khiến cho hắn có cảm giác áp chế.  

- Linh Hổ Diệt Hồn!  

Độc Cô Trường Phàm lớn tiếng quát, trong nháy mắt cả không gian đều run lên, thiên địa năng lượng hội tụ xung quanh, nửa bầu trời biến thành phong vân biến sắc, uy áp thật lớn theo sau lan tràn.  

- Ngưng tụ!  

Theo đạo thủ ấn cuối cùng rơi xuống, Diệt Hồn Cô bay lên giữa không trung, nháy mắt hóa thành quang đoàn khổng lồ hơn ngàn thước.  

Chỉ nháy mắt không gian nhất thời run rẩy, giống như sóng thần gào thét, quang đoàn ngưng tụ thành một đầu bạch sắc cự hổ khổng lồ gần ngàn thước.  

Hống!  

Cự hồ như vật còn sống, năng lượng ngập trời, uy áp kinh người làm tất cả cường giả đều cảm giác tim đập thật nhanh.  

- Mộc Long Phá Thế!  

Bắc Cung Ngọc quát một tiếng, Mộc Long Tiên biến hóa lớn hơn ngàn thước.  

- Ngao…  

Một tiếng long ngâm vang vọng trên trời cao, Mộc Long Tiên hóa thành đầu cự long màu xanh biết, nhưng dáng vẻ chỉ giống như tạp long mà thôi, long uy lan tràn vô cùng sinh động.  

- Lục Lâm Thiên, nhìn xem ngươi làm sao tiếp tục hung hăng càn quấy!  

Độc Cô Trường Phàm quát lớn, thủ ấn đẩy ra, cự hổ bay thẳng về hướng Lục Lâm Thiên, mà sắc mặt hắn cũng trắng bệch, một kích toàn lực làm cho hắn tiêu hao hầu như không còn.  

- Đi!  

Bắc Cung Ngọc đẩy ra thủ ấn, lục long cũng ầm ầm oanh kích tới.  

Lục Lâm Thiên thở sâu một hơi, nói:  

- Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ!  

Âm thanh rơi xuống, Thời Không Lao Ngục thổ hệ khuếch tán giữa không trung, lần này hắn toàn lực thi triển, cả không gian lung lay sắp đổ, năng lượng thổ hệ trống rỗng hội tụ, không gian như đọng lại, bao phủ khắp phạm vi mấy ngàn thước, kể cả hư ảnh bạch hổ cùng lục long.  

- Lại là một chiêu này, vô dụng thôi!  

Hai người như sớm có chuẩn bị, toàn lực đánh vào bên trong bạch hổ cùng lục long.  

Hống!  

Ngao!  

Bạch hổ lục long rít gào, uy lực tựa hồ gia tăng, nhất thời muốn tránh thoát Thời Không Lao Ngục.  

Ca ca!  

Thời Không Lao Ngục răng rắc rung động như sắp bị phá nát.  

Độc Cô Trường Phàm lộ nụ cười lạnh, quát:  

- Lục Lâm Thiên, lần này nhìn xem ngươi làm sao ngăn cản, ở trước mặt sáu đại hoàng tộc, ngươi cho rằng mình có lực đối kháng sao!  

- Chỉ biết dựa vào tổ tiên bảo hộ, một đám ếch ngồi đáy giếng, luôn tự cho mình siêu phàm, các ngươi có được thiên phú bẩm sinh của tổ tiên, mà ta từng bước một đi tới, nhiều lần trải qua tôi luyện gian nguy, đám người nhị thế tổ như các ngươi làm sao so sánh được, không phải chỉ dựa vào tổ tiên bảo hộ sao, tổ tiên các ngươi lĩnh ngộ ra thuộc tính, còn các ngươi lại biết cái gì, hôm nay thuộc tính thứ sáu xuất thế, ta sẽ cho các ngươi

biết ở trước mặt của ta, các ngươi chỉ là phế vật!