Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2392




Ngược lại mấy người Hỏa Sí Tôn giả lại lựa chọn linh khí Địa cấp, cả đám hưng phấn, kinh hi không thôi. Trước kia bọn họ là tán tu, cầm một kiện Vũ linh khí Huyền cấp cũng là không tệ rồi. Vũ linh khí Địa cấp, đây là thứ tuyệt đối khó có thể đạt được. Coi như là Thái thượng trưởng lão trong các sơn môn lớn như Tam tông Tứ môn cũng không có mấy người có Vũ linh khí Địa cấp.  

Mọi người đều có thu hoạch, Lục Lâm Thiên mới thu bảo vật lại vào trong nhẫn trữ vạt. Đồng thời tạo một bảo khố trong Phi Linh môn, chuyên môn để các loại vũ kỹ, linh kỹ cùng tài liệu tu luyện. Mà việc này cũng chỉ có những người đang ngồi ở đây mới biết được.  

Sau khi trì hoãn một phen đã tới đêm khuya, nhớ tới Mặc Lang không có cách nào đột phá bát giai, Lục Lâm Thiên lấy một khỏa Diễn Linh Thánh quả từ chỗ Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, có lẽ cũng có không ít trợ giúp với Mặc Lang.  

Từ đình viện của hai người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trở về, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống. Trong đầu suy nghĩ về Độc Cô Cảnh Văn. Vừa rồi hắn đã hỏi qua Lục Tiểu Bạch một chút. Cảnh Văn để cho Độc Cô Băng Lan tới đây đưa thϊếp mời, xem ra so với suy đoán của Nam thúc không sai một chút nào. Hắn phải mau chóng đi tới Độc Cô gia mới được. Có Nam thúc cùng đi tới đó đương nhiên sẽ giảm bớt đi nhiền phiền toái nhỏ.  

Lục đại Nhân Hoàng tộc tiến về phía Độc Cô gia, trong lòng Lục Lâm Thiên nhớ tới khi trước dường như Vô Song cũng có Mộc Hoàng khí Thiên cấp, tuy rằng không ổn định, thế nhưng cũng là Thiên cấp. Nghĩ vậy ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, có lẽ Vô Song sẽ đi tới Độc Cô gia. Nam thúc có nói, thần tử, thần nữ của Lục đại Nhân Hoàng tộc đều đi tới.  

- Vô Song, Cảnh Văn, không bao lâu nữa ta có thể gặp lại hai nàng rồi.  

Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên nở nụ cười vui vẻ, trong mắt có chút chờ mong. Tiếp đó hắn lập tức kết thu ấn tu luyện. Chuyến đi tới Độc Cô gia này nhất định sẽ có phiền toái. Cho nên hắn phải cố gắng đề cao tu vi, có phiền toái cũng không sao cả. Bây giờ hắn cũng không phải là quả hồng mềm mà ai muốn bóp thì bóp.  

Một lát sau quanh thân Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một vòng quang mang màu vàng, thời gian một đêm cũng nhanh chóng trôi qua.  

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Lục Lâm Thiên ở cùng mẫu thân, chỉ đạo Lục Kinh Vân tu luyện. Đế bây giờ hắn cũng chưa từng dạy dỗ Lục Kinh Vân tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết. Có công hiệu của Âm Dương Linh Vũ Quyết, tốc độ tu luyện của Lục Kinh Vân căn bản không thành vấn đề. Chỉ là bây giờ còn chưa phải lúc.  

Trong hậu sơn Phi Linh môn, hai người Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu đang kiến tạo bảo khố, sợ rằng cũng cần không ít thời gian.  

- Lâm Thiên, nếu như gần đay có thời gian thì đi tới trấn Thanh Vân một chuyến đi. Đi tới xem Lục gia một chút, còn thăm phụ thân con nữa. Đoạn thời gian trước cha con có nói hiện tại Lục gia đã đi vào quỹ đạo. Người của Lục gia đều đã trở về.  

Trong đình viện, La Lan thị nói vói Lục Lâm Thiên.  

- Thật sao?  

Lục Lâm Thiên nhìn mẫu thân, sợ rằng mẫu thân hắn muốn trở về thăm một chút. Vài năm không gặp phụ thân, trong lòng nhất định có nhớ nhung, lại muốn nhìn thấy Lục gia sau khi trùng kiến. Dù sao dùng tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại, chỉ cần một ngày cũng có thể tới trấn Thanh Vân. Đi Độc Cô gia hiện tại vẫn còn sớm, Nam thúc cũng đã từng nói không cần phải quá sốt ruột.  

Nhìn mẫu thân, Lục Lâm Thiên nói:  

- Vậy thì ngày mai chúng ta sẽ đi tới trấn Thanh Vân, con cũng muốn gặp phụ thân một chút.  

- Ngày mai sẽ đi sao?  

La Lan thị nhìn Lục Lâm Thiên, dường như còn chưa thể nào tin được, miệng mỉm cười nói:  

- Vậy thì ta đi chuẩn bị một chút. Lâu như vậy không trở về, không biết các tộc nhân thế nào rồi.  

Nhìn mẫu thân, Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức rời khỏi đình viện của mẫu thân. Sau đó đi thông báo với đám người Hoa Mãn Lâu, Trương Minh Đào ngày mai hắn sẽ tới trấn Thanh Vân.  

Lục Tiểu Bạch nghe nói công tử và phu nhân về trấn Thanh Vân cho nên muốn đi theo, Lục Lâm Thiên cũng không phản đối.  

Ngày hôm sau mọi người bắt đầu từ hậu sơn Phi Linh môn cưỡi lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đi về phía trấn Thanh Vân. Lúc này người đi gồm có Lục Lâm Thiên, La Lan thị, Dương Quá, Kim Huyền, Lục Tâm Đồng. Đương nhiên không thể thiếu tiểu gia hỏa Lục Kinh Vân và Bối Nhi nhao nhao đòi đi. Mặt khác cũng có những người khác như Lục Tiểu Bạch, đại tiểu thư Lưu gia, còn có Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Tân Hiểu Kỳ cũng muốn đi chơi. Mặt khác còn có tỷ muội Diệp Mỹ buổi tối ngày hôm qua cố ý tìm Lục Lâm Thiên, nghe nói chưởng môn đi tới trấn Thanh Vân cho nên ấp a, ấp úng muốn đi cùng.  

Gần đây Ám đường cũng không có chuyện gì lớn cho nên Lục Lâm Thiên cũng không phản đối. Chỉ là Diệp Phi không đi được, cuối cùng còn có Huyết Mị và Hắc Hùng, thêm Thiên Độc Yêu Long cùng Quỳ Long Như Hoa. Số lượng người vô cùng lớn.  

Về phần Mặc Lang đã sớm tiến vào trong Thiên Trụ giới phục dụng Diễn Linh thánh quả bắt đầu bế quan. Những người khác cũng muốn đi, thế nhưng hiện tại lại có công việc cuốn thân cho nên không đi theo được.  

Mà đám người này nhìn qua cực kỳ thích mắt, chỉ có Lục Lâm Thiên, Hắc HÙng, Dương Quá, Thiên Độc Yêu Long, Lục Tiểu Bạch là nam nhân, còn đâu đều là nữ tử. Tất cả đều là nữ tử xinh đẹp, vô cùng nổi bật.  

Tu vi hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư đã là bát giai sơ kỳ đỉnh phong, tốc độ hoàn toàn chính là phá không mà đi. Sáng sớm xuất phát, đến khi hoàng hôn thì trấn Thanh Vân đã xuất hiện trước mắt mọi người.  

- Rốt cuộc cũng tới.  

Lục Tiểu Bạch nhìn phía trước, nhìn thấy một đám kiến trúc to lớn. Địa phương quen thuộc này khiến cho hắn xúc động. Nhớ năm đó hắn còn là một nô bộc của Lục gia, một năm nhận nửa khối kim tệ tiền lương. Thế nhưng ngày hôm nay đã là đường chủ Kim Đường, không nói tới danh chấn đại lục, thế nhưng tiếng nói cũng bao quát Cổ Vực, lại có tu vi Vương cấp, còn có thê tử như hoa, tất cả chuyện này cho dù ngày trước hắn có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.  

- Đây là trấn Thanh Vân sao? Hóa ra khi ca ca còn bé lớn lên ở chỗ này a.  

Lục Tâm Đồng có chút hứng thú nhìn chung quanh.  

- Ca ca con à, khi còn bé rất gầy. Thường xuyên bị người khác bắt nạt, khi đó mẫu thân cũng vô dụng, có đôi khi ca ca con còn không được ăn đủ no.  

Nhớ tới chuyện cũ, trong lòng La Lan thị không nhịn được có chút chua xót.  

- Được rồi mẫu thân, chuyện trước kia đừng nói nữa.  

Lục Lâm Thiên nói, mắt nhìn xuống phía dưới. Vị trí vốn là đình viện Lục gia khi trước lúc này có một mảng lớn kiến trúc to lớn đột ngột xuất hiện.  

- Có lẽ chính là