Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2360




– Truyền thừa của Thanh Long lão tổ chưa từng có ai nhận được. Đó mới là lực lượng mạnh nhất của Thanh Long Hoàng tộc ta.  

– Ta quên nói với các ngươi.  

Long Ngộ lạnh nhạt nói:  

– Long Nguyệt ngày hôm qua mới nói với chúng ta, tiểu gia hỏa kia lúc ở trong Huyền Vũ Hoàng tộc đã lấy đi Huyền Vũ điện, cũng nhận được truyền thừa của Huyền Vũ lão tổ.  

– Cái gì?  

Cả không trung đột nhiên run lên, vô số âm thanh kích động vang lên.  

– Tiểu gia hỏa kia không ngờ lại nhận được truyền thừa của Huyền Vũ lão tổ, vậy không phải ….  

Tất cả mọi người sợ hãi than, đối với mấy người bọn họ mà nói, đương nhiên bọn họ hiểu rõ điều này đại biểu cho cái gì.  

– Mau nhìn, Lục Lâm Thiên kia không ngờ cũng đặt chân lên bậc thứ chín ngàn bốn trăm.  

– Vẫn còn lên, chín ngàn bốn trăm linh một…  

Trên bệ đá, Lục Lâm Thiên chậm rãi đi lên trên, hắn cũng cảm nhận được rõ ràng mọi thứ chung quanh. Càng đi lên, cỗ năng lượng vô hình kia lại càng lớn, càng ngày càng nồng đậm tràn ngập trong không gian khiến cho người ở trong không gian này đều cảm thấy sảng khoái, giống như trong lúc vô hình tâm hồn của mình đang được gột rửa vậy.  

Lục Lâm Thiên cảm giác ra năng lượng ở bên trong này khong giống như năng lượng trong thiên địa bình thường. Tác dụng lớn nhất của năng lượng này dường như chính là gột rửa tâm hồn của hắn, đồng thời cũng có thể tăng cường không ít linh hồn lực cho hắn.  

Sưu Sưu…  

Cũng không biết tới khi nào, vốn cực kỳ thuận lợi đi lên, thế nhưng rốt cuộc Lục Lâm Thiên cũng gặp phải một cỗ áp lực cực lớn, trong không gian năng lượng lập tức nổi lên sóng gió, vô số gợn sóng không ngừng khuếch tán.  

Dưới cỗ áp lực này Lục Lâm Thiên có cảm giác mình đang đi lên trên, đã bắt đầu cảm thấy có chút khó khăn, mỗi một bậc đều cần phí không ít khí lực, hơn nữa ngày càng khó.  

– Ồ, chín ngàn sáu trăm linh một.  

– Vẫn còn lên, nhân loại này không ngờ lại lên cao như vậy, quả thực bất phàm.  

– Lục Lâm Thiên này quả thực có chỗ hơn người a.  

Trên ngọn núi kia vang lên mấy tiếng nghị luận mang theo sự kinh ngạc. Lục Lâm Thiên vẫn còn đi lên, dưới cỗ áp lực này tuy rằng Lục Lâm Thiên tiến lên cực kỳ khó khăn, thế nhưng vẫn còn có thể tiếp tục chống lại.  

Lực áp chế này Lục Lâm Thiên cũng không khó phát hiện ra, lực lượng này chủ yếu áp chế tâm cảnh cùng với linh hồn, cấp độ thực lực không đạt yêu cầu thì khó có thể tiếp tục tiến lên trên.  

Trên phương diện tâm cảnh, Lục Lâm Thiên đã sớm dùng qua Diễn Linh thánh quả, còn có hồ nước bằng năng lượng kia, lại còn tôi luyện tâm cảnh cho nên trên phương diện tâm cảnh, Lục Lâm Thiên tuyệt đối không giống bình thường.  

Về phần linh hồn lực, bản thân Lục Lâm Thiên đã là Linh Tôn tứ trọng, thế nhưng chỉ luận về linh hồn lực mà nói, ngay cả cường giả Linh Tôn lục trọng đỉnh phong cũng khó có thể chống lại hắn. Linh hồn lực cũng là ưu thế của Lục Lâm Thiên.  

– Trời ạ, chín ngàn sáu trăm năm mươi sáu bậc.  

– Nhân loại này có phải chỉ là Vũ Tôn tứ trọng hay không? Hay là còn che dấu tu vi?  

– Chắc hẳn không có che dấu tu vi, nếu như che dấu, chẳng lẽ bằng vào chúng ta cũng không nhận ra sao?  

Mấy đạo thân ảnh kia cũng kinh ngạc, đây đã là điều vượt quá dự đoán từ trước của bọn họ.  

– Lục Lâm Thiên này tuy rằng chỉ có tu vi Vũ Tôn tứ trọng, nhưng chỉ cần hai chiêu đã đánh cho Long Trường không có sức hoàn thủ, vô cùng bất phàm.  

Long Ngộ nhìn về phía trước, sắc mặt khẽ đổi nói.  

– Chín ngàn sáu trăm sáu mươi hai.  

– Chẳng lẽ còn có thể lên tới chín ngàn bảy trăm sao?  

– Vậy thì quá nghịch thiên rồi, tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.  

Trên bệ đá, lực lượng áp chế vô hình càng ngày càng lớn, lớn tới mức Lục Lâm Thiên khó có thể thừa nhận.  

Mà cùng một lúc, dưới cỗ áp lực cực lớn này, giữa không trung có một cỗ năng lượng trực tiếp tràn vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên, cỗ năng lượng này cực kỳ nhu hòa.  

Năng lượng khuếch tán trong cơ thể, chui vào tứ chi bách hải, gân cốt, cơ bắp, lục phủ ngũ tạng. Cảm giác mát mẻ này giống như từ trong lòng lan tràn ra, cuối cùng tiến vào trong xương cốt vậy.  

Thậm chí năng lượng kia còn tiến vào không gian trong đầu Lục Lâm Thiên, trực tiếp bị Tiểu hồn anh hấp thu, khiến cho tâm thần của hắn run lên, thoải mái không nói nên lời.  

Bệ đá càng tiến lên, năng lượng càng mạnh hơn, Lục Lâm Thiên do dự, nếu như tiếp tục đi lên, đối với Lục Lâm Thiên mà nói có lực hấp dẫn vô cùng lớn, chỗ tốt đạt được càng nhiều.  

Sưu….  

Càng đi lên trên, áp lực càng lúc càng lớn, áp lực cực lớn đè nặng lên người Lục Lâm Thiên.  

– Chín ngàn sáu trăm chín mươi chín, Lục Lâm Thiên này còn có thể đi lên sao?  

– Đã tới cực hạn, lên nữa thì quả thực vô cùng nghịch thiên.  

Phía xa xa, mấy người trên ngọn núi kia không khỏi sợ hãi than.  

Lục Lâm Thiên đi lên trên, áp lực vô hình càng lúc càng lớn, áp lực này đè nặng lên người Lục Lâm Thiên, trực tiếp đảo loạn tâm cảnh, đè nặng lên linh hồn. Cho dù Lục Lâm Thiên dùng toàn lực chống lại cũng ngày càng cảm thấy khó khăn.  

Trong lúc chống lại thần thức của Lục Lâm Thiên dần dần mê man, thậm chí có bộ dáng giống như buồn ngủ, càng ngày càng mê man, thế nhưng tất cả chuyện này dường như Lục Lâm Thiên còn chưa biết được.  

– Ha ha, cuối cùng cũng không cách nào lên được bậc thứ chín ngàn bảy trăm, thế nhưng cũng đủ chứng minh người này cường hãn vô cùng.  

– Thiên phú như vậy, trong nhân loại đã là tồn tại giống như lông phượng sừng lân rồi.  

….  

Lục Lâm Thiên hỗn loạn, hắn cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, đột nhiên, hắn xuất hiện trong một không gian lạ lẫm, mà lúc này trước mắt Lục Lâm Thiên xuất hiện một hình ảnh huyết tinh, vô cùng khủng bố.  

Trong một sơn mạch rộng lớn tới tận cùng có một bóng lưng hùng vĩ tay cầm một thanh đại đao màu vàng, dưới chân là thi cốt chồng chất giống như một ngọn núi. Bên trên phong vân biến sắc, quỷ khóc thần sầu, tràn ngập máu tươi, sát khí ngập trời, máu chảy thành sông.  

Cảnh này khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác giống như mình đã từng gặp qua. Ngay khi Lục Lâm Thiên muốn nhìn trộm thân ảnh hùng vĩ kia thì trong đầu đột nhiên có một đạo quang mang chói mắt lan tràn ra, cảm giác đau đớn trong đầu khiến cho Lục Lâm Thiên lập tức tỉnh lại.  

Ông….  

Trong đầu Lục Lâm Thiên lúc này kim đao màu vàng kia đang không ngừng tỏa ra kim quang, phát ra tiếng ông ông giống như tiếng sấm. Dưới tiếng ông ông này, năng lượng đang tiến vào tẩm bổ tiểu hồn anh lập tức bị nó chặn đứng rồi hấp thu.  

Năng lượng cuồn cuộn không dứt dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên đều bị kim đao màu vàng hấp thu.  

Đồng thời, kim đao màu vàng lúc này dường như cũng nhận ra bên ngoài càng lên cao thì năng lượng càng mạnh mẽ, kim quang lần nữa đại thịnh.  

Kim quang từ trong kim đao lan tràn ra, trực tiếp lan tràn quanh thân Lục Lâm Thiên, từ trong lỗ chân lông tràn ra. Lục Lâm Thiên lập tức bị kim quang bao phủ, chỉ là người ngoài nhìn vào chỉ nhìn thấy y phục màu xanh trên người Lục Lâm Thiên tung bay, rất khó nhận ra được kim

quang đang bao phủ chung quanh trường bào Lục Lâm Thiên.