Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2345




Mắt nhìn đám người đang hành lễ cùng hoan hô chung quanh, chúng trưởng lão cũng không có ý kiến quá lớn. Thiên Độc Yêu Long ít nhất cũng có huyết mạch long tộc, lúc này đột phá bát giai trung kỳ đến hậu kỳ, không thể nghi ngờ là tộc của bọn họ lại có thêm một cường giả.  

- Đại trưởng lão, chuyện của Thiên Độc Yêu Long đã xử lý xong. Thế nhưng Lục Lâm Thiên này nên xử trí như thế nào? Con trai của Đại công chúa đã trở lại Thanh Long Hoàng tộc, Lục Lâm Thiên này dám ký huyết khế với huyết mạch của Thanh Long Hoàng tộc ta. Khi ở Phi Linh môn còn dám vô lễ với Thanh Long Hoàng tộc chúng ta. Chuyện này phải xử lý mới được.  

Một đạo thân ảnh lắc mình đi ra, mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi nói. Lục Lâm Thiên cũng nhận ra người này, người này chính là đầu lĩnh tới Phi Linh môn bắt Tiểu Long khi trước, hắn cũng đã được giao thủ qua.  

Từng ánh mắt lập tức nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên, ký huyết khế cùng Thanh Long Hoàng tộc, tuy rằng không phải khống chế làm tọa kỵ, thế nhưng chuyện này cũng khiến cho Thanh Long Hoàng tộc có chút không thoải mái.  

- Hừ, ai dám làm càn với lão đại ta?  

Tiểu Long khẽ quát một tiếng, vốn hắn chỉ muốn đi tìm mẫu thân, ai ngờ lại có người gây phiền toái cho lão đại.  

- Ca ca.  

Lục Tâm Đồng nhìn ca ca, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự lo lắng.  

- Không có việc gì.  

Lục Lâm Thiên cười với lục Tâm Đồng, không ngờ việc này lại kéo tới đầu mình. Thế nhưng cho dù đến cũng không có gì phải sợ.  

- Chư vị trưởng lão, nhân loại Lục Lâm Thiên này ký huyết khế với Tiểu Long, đó cũng là chuyện trước kia. Hắn cũng không biết Tiểu Long chính là huyết mạch của Thanh Long Hoàng tộc ta. Huống chi trước kia chư vị trưởng lão cũng không thừa nhận Tiểu Long có huyết mạch của Thanh Long Hoàng tộc ta.  

Long Yên tiến lên, y phục màu trắng nhẹ nhàng phiêu động, nói:  

- Ký huyết khế cũng không hẳn là tội cho nên việc này cứ cho qua đi.  

- Nhị công chúa lương thiện. Thế nhưng chuyện này không thể bỏ qua. Nếu như có tiền lệ như vậy sau này sẽ hậu hoạn vô cùng.  

Lại một đạo thân ảnh bước ra, người này mặc y phục màu tím, tuổi chừng năm mươi, thái dương có vài sợi tóc trắng, khí tức vô hình lan tràn ra chung quanh, cực kỳ bất phàm. Từ khí tức có thể nhận ra tu vi người này đã đạt tới bát giai, thế nhưng cũng Nhưng mà bát giai hậu kỳ, vừa mới bước vào sơ kỳ mà thôi.  

Huyền Hạo nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt nheo lại, ý bảo cứ chờ xem một chút.  

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, trong lòng suy đoán, sợ rằng mấy tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc lần trước tới Phi Linh môn bị chà đạp mà quay về, trong lòng vẫn còn không phục cho nên mới viện cơ huyết khế mà gây phiền toái cho hắn.  

- Đại hộ pháp, ngươi nói xem nên xử lý chuyện này như thế nào?  

Trong đôi mắt xinh đẹp của Long Yên bắt đầu có chút không vui.  

- Dựa theo tộc quy hẳn phải phế tu vi của hắn.  

Lão giả áo tím nói với Lục Lâm Thiên.  

- Đại hộ pháp, nhân loại Lục Lâm Thiên này ký huyết khế với Tiểu Long đó là chuyện trước kia, Tiểu Long có thể trở lại tộc chúng ta như ngày hôm nay, lại có thực lực như vậy cũng có công của Lục Lâm Thiên này. Lục Lâm Thiên còn có thể cùng Tiểu Long đi về đủ để chứng minh hắn không có ý tứ vũ nhục Thanh Long Hoàng tộc ta. Việc này tuy rằng có chỗ không ổn thế nhưng cũng là chuyện có nguyên nhân khác. Việc này cho qua đi. Đại trưởng lão nhìn chung quanh rồi nói.  

- Đại trưởng lão, Lục Lâm Thiên này ngày đó vũ nhục Thanh Long Hoàng tộc ta. Lần này không thể bỏ qua như vậy được.  

Đại hộ pháp nhìn Lục Lâm Thiên, Thanh Long Hoàng tộc ở Phi Linh môn đã bị chà đạp, mặt mũi mất hết, thù này đương nhiên không thể không báo. Phần mặt mũi này đương nhiên phải tìm về mới được.  

- Ngươi chính là Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn?  

Đại hộ pháp vừa mới dứt lời, tộc trưởng Long Ngộ lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên hỏi.  

- Bẩm tộc trưởng Long Ngộ, chính là tiểu tử.  

Lục Lâm Thiên nghe vậy, thân thể lóe lên rồi lạnh nhạt hành lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh.  

Ánh mắt đảo qua Lục Lâm Thiên, tộc trưởng Long Ngộ lại nói:  

- Nghe nói ban đầu ở Phi Linh môn ngươi cực kỳ hung hăng càn quấy lại còn bất kính với Thanh Long Hoàng tộc ta? Có đúng là có việc này không?  

- Tiểu tử không biết cuồng ngạo và bất kính là sao? Tiểu tử chỉ biết nếu như có người tới Phi Linh môn tiểu tử làm càn, mà tiểu tử chỉ ra tay ngăn địch mà thôi. Chẳng lẽ đây cũng là cuồng ngạo và bất kính sao?  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Quả nhiên có chút cuồng ngạo.  

Long Ngộ nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Ta cũng không muốn làm khó ngươi. Nghe nói ngươi là Linh Vũ song tu và vũ giả toàn hệ. Quả thực ta cũng có chút tò mò, lần trước mấy vị hộ pháp của bổn tộc đều chịu thiệt trong tay ngươi. Hôm nay ngươi đã tới đây ta cũng có lời. Đại hộ pháp của bổn tộc sẽ luận bàn với ngươi một chút. Mặc kệ thắng thua ra sao, chuyện giữa ngươi và Thanh Long Hoàng tộc đều được xóa bỏ, ngươi thấy sao?  

- Đa tạ tộc trưởng Long Ngộ. Đương nhiên không thành vấn đề, Nhưng mà vạn nhất tiểu tử làm tổn thương Đại hộ pháp, đến lúc đó Đại hộ pháp lại quy thêm một tội bất kính với THanh Long Hoàng tộc thì tiểu tử không chịu đựng nổi a.  

Lục Lâm Thiên nói, trong lòng thầm nghĩ, Thanh Long Hoàng tộc này không ngờ muốn chà đạp hắn, tìm lại chút mặt mũi.  

- Hừ, nếu như ngươi có thể làm tổn thương ta chính là bổn sự của ngươi. Chỉ trách ta vô năng mà thôi. Ta còn chưa đến mức như vậy.  

Đại hộ pháp nhìn Lục Lâm Thiên, tinh quang trong mắt bắn ra nói:  

- Ta cũng nói thật với ngươi, nghe nói ngươi lần trước một mình đả thương mấy hộ pháp Hình đường, cực kỳ cuồng ngạo. Ta chỉ muốn dạy dỗ ngươi một chút mà thôi. Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, ta tuy không lấy mạng của ngươi, thế nhưng tuyệt đối sẽ không khách khí với ngươi. Tộc trưởng đã đồng ý thì ta cũng sẽ không phản đối, mặc kệ thắng bại ra sao, về sau ta tuyệt đối sẽ không làm phiền ngươi.  

Lục Lâm Thiên nhìn qua Đại hộ pháp này. Tuy rằng có chút ngạo khí thế nhưng cũng xem như thẳng thắn. Quang minh chính đại nói giáo huấn hắn, muốn chà đạp hắn, sợ rằng tìm sai đối tượng rồi. Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng nói:  

- Vậy thì mời Đại hộ pháp chỉ giáo, nếu như ta thua tuyệt đối không có nửa câu oán hận, xem như lãnh giáo. Nếu như làm Đại hộ pháp bị thương ta cũng chỉ có thể xin lỗi, quyền cước không có mắt a.  

- Ha ha, quả nhiên đủ hung hăng càn quấy. Đây là lần đầu tiên có nhân loại cuồng ngạo như vậy trước mặt ta.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, thân ảnh Đại hộ pháp lóe lên, lơ lửng giữa không trung. Y phục màu tím tung bay, một cỗ khí thế lan tràn trên không trung, miệng nói:  

- Nhân loại ngươi nếu như ngày hôm nay có thể thắng ta thì ta sẽ gọi ngươi một tiếng đại ca. Nếu như ngươi thua, nghe nói trên người ngươi có một kiện thần khí gọi là Tử Lôi Huyền đỉnh. Nếu như phải lưu lại kiện thần khí này. Được không?  

- Ha ha, một tiếng đại ca đổi Tử Lôi Huyền đỉnh. Đại hộ pháp quả nhiên biết chiếm tiện nghi a.  

Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói, Đại hộ pháp

này nghĩ thật là hay.