Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2050




- Ngao…  

Đại Hồn Anh vung cao Huyết Lục, Huyết Lục phát ra tiếng đao minh trầm thấp như long ngâm, trực tiếp bổ tới, đao mang đột nhiên bùng nổ nháy mắt bổ ra chín đao, lập tức hợp lại chung một chỗ bắn đi.  

Hưu!  

Hai đạo công kích va chạm, cả không gian đột nhiên run lên.  

Oanh long long!  

Cùng một thời gian, Bôn Lôi Thiên Hổ thú cùng hai linh hồn phân thân va chạm với ba đạo thương mang, từng luồng hào quang năng lượng mang theo uy áp khủng bố điên cuồng sôi trào, không gian đều vặn vẹo bóp méo.  

- Ngao!  

Xa giữa không trung, Xích Viêm rít gào một tiếng, thân thể to lớn bị một lão giả Vũ tôn tứ trọng đánh rơi xuống đất, phá hủy không ít kiến trúc bên dưới, thậm chí có không ít đệ tử bị liên lụy, trực tiếp bị dư âm kình khí đánh chết.  

- Đồ khốn!  

Lục Lâm Thiên giận dữ, thân ảnh đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.  

- Nghiệt súc chết đi!  

Vũ tôn tứ trọng hét lớn, thực lực của hắn đã tới Vũ tôn tứ trọng hậu kỳ, Xích Viêm muốn đối phó thật khó khăn, thân ảnh hắn chợt lóe, một đạo quyền ấn đánh thẳng về hướng Xích Viêm.  

Xuy!  

Chỉ nháy mắt một đạo hoàng ảnh xuất hiện, Lục Lâm Thiên đã khởi động Thanh Linh khải giáp, chỉ chớp mắt đã đi tới phía trên đầu Xích Viêm.  

- Tới vừa lúc!  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên xuất hiện, tâm thần lão giả vốn luôn rình khắp không gian, đã biết thân phận của Lục Lâm Thiên, lại cảm nhận được khí tức của hắn không ổn, tự nhiên không chút lo lắng, quyền ấn trực tiếp nện xuống.  

Quyền ấn xuyên thủng không gian, khe không gian rậm rạp lan tràn.  

Nhìn thấy quyền ấn đánh tới, nhưng Lục Lâm Thiên không hề tránh né, nhìn qua giống như đã bị choáng váng.  

- Tẩu hỏa nhập ma sao!  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên không tránh né, lão giả cười lạnh, quyền ấn oanh kích thẳng vào l*иg ngực Lục Lâm Thiên, cường giả ra tay chỉ là chuyện trong nháy mắt, tốc độ nhanh như thiểm điện ầm ầm hạ xuống.  

Phanh!  

Thân hình Lục Lâm Thiên lảo đảo thối lui, long lân trên Thanh Linh khải giáp bị nứt nẻ.  

Cự lực trút xuống, huyết quang trong mắt Lục Lâm Thiên hiện ra, chân khí không ngừng dao động, sóng gió đột nhiên nổi lên kịch liệt.  

- Không thể tẩu hỏa nhập ma, ngăn chặn lại!  

Lục Lâm Thiên cũng cảm giác được biến hóa, áp chế chân khí không để cho mình tẩu hỏa nhập ma.  

- Đi chết đi!  

Một thanh âm lạnh băng vang vọng chân trời, thân ảnh Lục Lâm Thiên dừng lại, tay phải vung ra, tử kim sắc lưu quang xuất hiện, một cỗ chân khí tràn ngập lan tràn dựng lên.  

Oanh long!  

Trong tích tắc tay phải đã đánh thẳng tới lão giả, tử kim lôi đình trào ra bắn tới.  

- Sao lại như vậy!  

Xuy!  

Tử kim lôi đình đã giáng xuống đỉnh đầu lão giả Vũ tôn tứ trọng.  

Đồng tử lão giả co rút lại, hắn không còn kịp né tránh, chỉ có thể bố trí quang quyển phòng ngự khắp thân thể.  

Cùng một thời gian tử kim lôi đình nháy mắt oanh kích lên người lão giả, đánh vỡ không gian động sâu, trực tiếp chấn nát quang quyển phòng ngự thành mảnh nhỏ.  

Xuy xuy!  

Thân hình lão giả hiện lên một vòng điện quang quanh quẩn.  

Phốc!  

Tử Kim Huyền Lôi biến mất, lão giả phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch tới cực hạn, thân thể lảo đảo như muốn rơi xuống dưới.  

Lần này Lục Lâm Thiên còn chưa thể dùng toàn lực, đồng thời không có Đại Hồn Anh cùng linh hồn phân thân trợ giúp, vì vậy lão giả vẫn chưa bị đánh chết tại chỗ.  

Xuy xuy!  

Lục Lâm Thiên lại phun ra máu tươi, trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo, chân khí rối loạn, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt biến thành đỏ đậm, toàn thân lại ngây dại thất thần.  

Lục Lâm Thiên ngây dại, Đại Hồn Anh cùng hai linh hồn phân thân đều ngây dại.  

Nhân cơ hội này, Lăng Thanh Tuyệt lập tức đánh tới.  

Xuy!  

Thương ảnh đánh trúng Đại Hồn Anh, mang theo hỏa diễm nóng cháy xuyên thủng thân thể Đại Hồn Anh, Đại Hồn Anh lập tức vỡ nát, hóa thành sát khí tràn ngập không gian, hai linh hồn phân thân cũng tiêu tán.  

Hống!  

Cùng một thời gian thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ thú rít gào, thương ảnh xuyên qua thân thể nó, điện quang quanh quaanrh, thân hình nhất thời tan vỡ, hóa thành tàn hồn thú ảnh ngập trời.  

Phốc!  

Bị trọng thương, Lục Lâm Thiên phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt biến thành đỏ thẫm vô cùng quỷ dị.  

- Thiếu chủ!  

Hắc Vũ vỗ cánh bay lên, cắt vỡ không gian trực tiếp phá không bay qua.  

- Lui về cho ta!  

Lão giả tóc bạc cấp tốc ngăn cản Hắc Vũ, trong tay hiện ra linh lực ti mang hung hăng thổi quét về hướng Hắc Vũ.  

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi trả giá thật nhiều!  

Hắc Vũ giận dữ, đôi cánh vẽ ra vòng tròn tối đen bao trùm tới.  

Oanh long!  

Hai đạo công kích va chạm, kình khí xé rách không gian, lộ ra khe nứt tối đen nhưng chỉ nháy mắt liền khép lại.  

Đặng đặng!  

Thân thể Hắc Vũ cùng lão giả tóc bạc đồng thời bị đẩy lui.  

Vũ tôn tứ trọng vừa bị Lục Lâm Thiên đánh trọng thương đang định bỏ chạy, nhưng vừa thấy trạng thái ngây dại của Lục Lâm Thiên, ánh mắt chợt lóe, điều động chân khí đem hết toàn lực đánh thẳng về phía hắn.  

- Đồ khốn, hôm nay không ra tay cũng không được, lại muốn tìm chết, vậy thành toàn các ngươi!  

Thánh Thủ linh tôn gầm vang.  

Một thân ảnh cao ngất vượt qua không gian xung quanh xuất hiện, thân ảnh già nua hư ảo, một cỗ uy áp cường hãn đột nhiên buông xuống, sắc mặt mọi người nháy mắt tái nhợt, linh hồn bị áp chế.  

- Dám đυ.ng tới đệ tử của ta, đi chết đi!  

Ánh mắt Thánh Thủ linh tôn rơi vào người Vũ tôn tứ trọng kia, linh hồn khí tức lặng yên khuếch tán, không gian run lên, trong tay hắn xuất hiện một khối ngọc thạch trôi nổi lưu quang, một cỗ năng lượng quỷ dị quanh quẩn, chính là linh ngọc sàng.  

Linh ngọc sàng đánh thẳng về hướng Vũ tôn tứ trọng, lưu quang đại thịnh, linh ngọc sàng lập tức hóa thành mấy ngàn thước khổng lồ, đem cả không gian nơi đó đều bao phủ.  

- Thần khí…  

Sắc mặt Vũ tôn tứ trọng đại biến, linh hồn run rẩy, căn bản không có lực đánh trả, thân hình lảo đảo.  

- Thánh Thủ linh tôn tung hoành đại lục suốt bảy ngàn năm trước, không nghĩ tới rơi vào kết cục như hiện tại, ngươi còn nhớ rõ ta không!  

Đúng lúc này một cỗ linh lực ngập trời lan tràn, một đoàn năng lượng trống rỗng ngưng tụ, từ xa nhìn lại không gian xung quanh giống như sóng biển nổi lên sóng gió ngập trời.  

- Chi chi!  

Trong nháy mắt, giữa không trung có một tiếng xèo xèo quỷ dị truyền ra, linh lực ba văn run rẩy, một vật tối đen giống như xích sắt ầm ầm trống rỗng xuất hiện, đó là một vật kim loại tối đen dài chừng ngàn thước, tràn ra hắc mang vô cùng quỷ dị.  

Trên xích sắt đen nhánh kia cứ cách chừng mười thước khóa lại một hồn anh dữ tợn tối đen, hơn ngàn thước ước chừng khóa lại trên trăm hồn anh, theo chân khí nhìn lại có không ít hồn anh Tôn cấp.  

- Tỏa Hồn Liên!  

Người tới hét lớn một tiếng, linh lực trút xuống, xích sắt kéo dài hòa lẫn tiếng xèo xèo chói tai mang theo uy áp kinh người nhanh chóng lan tràn.  

Chỉ tích tắc xích sắt va chạm thẳng vào Linh Ngọc Sàng của Thánh Thủ linh tôn.  

- Chi chi!  

Xuy xuy!  

Hai cỗ năng lượng trào ra, trên Linh Ngọc Sàng bắn ra hào quang chói mắt, phảng phất như là khắc tinh của hồn anh, hồn anh không ngừng nổ tung, hóa thành tàn hồn trực tiếp tiêu tán.