Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1208




– Bí cảnh xuất hiện, có thể đi vào!  

Đồng Quy Tinh nói, thân ảnh di chuyển, nhất thời lao thẳng tới trước, như đạo hắc quang cấp tốc bay đi, cường giả Hắc Sát giáo theo sát phía sau.  

– Đi!  

Gia Cát Tây Phong, Công Tôn Hóa Nhai, Lữ Chính Cường cũng khẽ quát một tiếng, bay thẳng tới.  

– Chúng ta cũng đi!  

Vân Tiếu Thiên trầm thấp nói, người của Vân Dương tông cùng Phi Linh môn liền biến mất, hơn trăm thân ảnh bay xuống, nhất thời không ngừng vang lên tiếng rít gió.  

– Xông lên a!  

Lúc này các tán tu cùng người của tiểu thế lực khắp chung quanh nhìn thấy có người lại lao vào, đôi mắt càng đỏ hơn, trong vô số tiếng hô, rậm rạp thân ảnh bay ra khẩn cấp lao vào hướng núi non tối đen.  

Ở giữa không trung, vài thân ảnh lăng không đứng thẳng, chính là thanh niên lam y cùng nữ tử xinh đẹp, ngoài ra còn có vài linh vương cùng Vũ vương đi cùng.  

– Cẩn thận một chút, với thủ đoạn của Huyền Thiên môn, hẳn sẽ không đơn giản như vậy cho người tiến vào bí cảnh!  

Nữ tử nói, nhóm người chậm rãi đi về phía trước.  

Xuy!  

Ngay lúc nhóm người đi tới không xa, nữ tử nhất thời nói:  

– Cẩn thận, Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận còn chưa phá hủy, nó được chia thành hai trận, hai bên phối hợp lẫn nhau, hiện tại chỉ có Tinh Nguyệt đại trận bị phá, mà Thiên Sát đại trận vẫn còn, tuy rằng bị nới lỏng nhưng không thể khinh thường, bên trong có cỗ sát khí vô hình, có thể thẩm thấu linh hồn vô thanh vô tức!  

Dứt lời nàng đã dẫn đầu khởi động hộ thân quang quyển, mọi người cũng làm theo, ánh mắt có chút ngưng trọng.  

– A!  

Ngay một lối vào trong núi, một tiếng kêu thê thảm truyền tới, chỉ thấy một Vũ suất nhất trọng vung tay chém xuống, nháy mắt đem người bên cạnh một đao chém thành hai nửa, cũng chưa dừng công kích, lập tức lao thẳng tới người đứng gần nhất, một đạo đao mang bay ra, bám theo tàn ảnh thật lớn.  

– Triệu Thanh, ngươi làm gì!  

Đồng bạn của hắn nhất thời hét lớn.  

– Đều cẩn thận một chút, nơi này quỷ dị, có sát khí xâm lấn, đừng bị ảnh hưởng linh hồn!  

Một tiếng hô truyền tới, ngay lập tức nữ tử quần đỏ xuất hiện, đi tới bên người Vũ suất nhất trọng đã bị mất khống chế, thủ ấn rơi xuống, đôi mắt đỏ đậm của người kia nhất thời sút giảm, thân hình run lên, ngơ ngác nhìn quanh bốn phía, thấy mọi người đang quỷ dị nhìn mình, nghi hoặc hỏi:  

– Chuyện gì xảy ra vậy?  

– Triệu Thanh, tên vương bát đản, ngươi gϊếŧ đệ đệ của ta!  

Một thanh âm hét lớn truyền tới, đôi mắt đại hán Vũ suất nhị trọng nháy mắt biến thành đỏ đậm, một đạo chưởng ấn thật lớn trực tiếp vỗ qua.  

Oanh oanh oanh…  

Cùng lúc có thật nhiều người đỏ mắt, lập tức công kích đồng bạn bên cạnh, từng đạo công kích dâng lên, nháy mắt có vài người đã chết.  

– Hỗn đản, đều dừng tay cho ta, cẩn thận sát khí ảnh hưởng linh hồn!  

Một tiếng hét lớn truyền ra, lão giả tráng kiện kết xuất thủ ấn, không gian run lên, một quầng sớn thật lớn bao phủ không gian, đem sát khí vô hình ngăn cách bên ngoài…  

– Cẩn thận, có sát khí nhập vào cơ thể!  

Giờ phút này ở một lối vào khác, một thân ảnh đeo mặt nạ hét lớn một tiếng, thanh âm quanh quẩn như sấm sét, hơn trăm thân ảnh phía sau xuất hiện không ít người hai mắt đỏ đậm, không chút dấu hiệu xuống tay với đồng bạn bên cạnh, nhất thời đoàn người lâm vào trong hỗn loạn.  

Ở trong một không gian hỗn loạn, không ít tán tu đã lâm vào chém gϊếŧ, thân thể đầm đìa máu tươi cũng không cảm thấy đau đớn, không hề sợ chết, càng hung ác bạo ngược lao vào nhau chém gϊếŧ.  

– Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận thật quỷ dị, sát khí khủng bố như thế thật hiếm thấy, mọi người cẩn thận!  

Vân Tiếu Thiên hét lớn một tiếng.  

Phanh!  

Trong Phi Linh môn đã có người thực lực yếu hai mắt đỏ tươi bắt đầu công kích đồng môn của mình.  

– Đều bảo trì thanh tỉnh cho ta!  

Thanh Hỏa lão quỷ âm dương quái khí quát, thủ ấn kết xuất rơi lên người đệ tử phát điên kia, nhất thời xua tan sát khí.  

Vẻ đỏ đậm trong mắt đệ tử kia nháy mắt sút giảm, lập tức biến mất, cũng đã khôi phục lại bình thường, nhưng trên trán vẫn tuôn mồ hôi lạnh.  

– A…  

Lại một tiếng hét thảm truyền tới, lúc này trong bốn đại sơn môn cũng đã có đệ tử thực lực thấp chịu ảnh hưởng, hai mắt đỏ lên, nháy mắt cực kỳ nóng nảy, trực tiếp công kích đồng bạn đứng bên cạnh.  

Điều này làm mọi người cảm thấy bất an, không biết mình có bị khống chế hay không, cũng không biết người bên cạnh có công kích mình hay không, tất cả mọi người đều sợ hãi.  

– Đệ tử Linh Thiên môn qua đây cho ta!  

Lữ Chính Cường quát một tiếng, thủ ấn kết xuất, một quang cầu bay ra, chân khí linh hồn lan tràn, một màn hào quang hóa thành quang quyển bao phủ chung quanh, toàn bộ đệ tử Linh Thiên môn đều được quang quyển che kín, nhất thời sát khí giảm đi.  

Đồng Quy Tinh, Gia Cát Tây Phong, Công Tôn Hóa Nhai nhìn thấy hành động của Lữ Chính Cường, lập tức bố trí thủ đoạn bảo vệ đệ tử của mình.  

Các đại môn phái đều có được cường giả bảo hộ đệ tử, nhưng tán tu cùng tiểu thế lực thì thảm thiết, đã rơi vào chém gϊếŧ điên cuồng, dù là Vũ suất hay linh suất nếu định lực không đủ, cũng sẽ bị sát khí ảnh hưởng.  

– Chúng ta đã bị khốn trụ, đại trận còn chưa hoàn toàn bị phá vỡ, Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận là do hai đại trận tạo thành, Thiên Lang Phá Nguyệt chỉ phá được một trận mà không phá toàn bộ!  

– Không lui lại được nữa, trong này còn có ảo cảnh, mọi người cẩn thận!  

– Cẩn thận, có sát khí hội tụ sát hỏa, đừng để ngọn lửa dính thân, đây không phải lửa bình thường, một khi sát hỏa dính thân, sát khí nhập vào cơ thể, tới lúc đó dù không chết tu vi cũng không cách nào tiến thêm!  

Trong đội hình người đeo mặt nạ, không ít cường giả nghị luận, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.  

– Thủ đoạn Huyền Thiên môn quả nhiên không tầm thường, mấy ngàn năm vẫn duy trì được thực lực kinh khủng như thế, Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận này thật sự khủng bố!  

Thời gian chậm rãi trôi qua, bên trong không gian khu vực hài cốt quỷ dị, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi, thủ ấn kết xuất, toàn thân bao phủ trong hoàng mang quang quyển.  

Vào ngày thứ bảy, không gian chung quanh Lục Lâm Thiên dao động mãnh liệt, từng luồng chân khí thổ hệ mãnh liệt tràn ra quanh thân hắn, lượn lờ bên ngoài thân thể, thiên địa năng lượng xâm nhập vào người hắn, cuối cùng truyền khắp thân thể.  

Dao động ngày càng kịch liệt, thiên địa năng lượng quay chung quanh Lục Lâm Thiên, giống như hình thành lốc xoáy cực lớn.  

Phanh!  

Đan điền khí hải nổ vang một tiếng, khi tia năng lượng cuối cùng bị Lục Lâm Thiên cắn nuốt, từ thân thể hắn bộc phát ra cỗ khí thế mạnh mẽ.  

Khí thế trào ra, chấn khai không gian ba văn chung quanh, chỉ một lát liền thu liễm, Lục Lâm Thiên lại tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.  

Trên Vân Dương tông, núi non trùng điệp, khắp núi khô vàng, có vẻ điêu linh, gió thu đảo qua lá úa rơi đầy, ngẫu nhiên còn bị trận gió thổi tung lên trời cao.  

Trên một ngọn núi, một trung niên phụ nhân áo trắng nhìn thiên không trước mắt, đột nhiên chợt rùng mình.  

– Nương, mẹ làm sao vậy?  

Lục Vô Song liền hỏi, tà áo bay phấp phới, mái tóc mai thổi loạn bên tai, khiến cho nàng tăng thêm một phần dễ thương.