Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1124




Quang mang bắn ra ngày càng chói mắt, trong nham động đột nhiên chấn động từng đợi. Lúc này trong mắt Lục Lâm Thiên, ở trong huyết sắc quang mang kia có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ.  

– Nhân loại, không ngờ các ngươi lại dám xông tới nơi này của ta. Ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.  

Trong huyết sắc quang mang, một thanh âm vang lên. Có một ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía mọi người. Trong ánh mắt vô hình có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người khác lạnh lẽo.  

Tất cả mọi người nhìn nhau. Giờ phút này có một nửa mọi người đã bị thương. Nhìn thấy Thị Huyết Linh Phong đã đột phá thất giai thành công, trong nội tâm mọi người không khỏi cảm thấy hối hận vì đã tới Vạn Hạp Quật.  

Ngay cả Đoạt Hồn Vương, còn có Vũ Vương nhị trọng kia sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Đến lúc này bọn hắn đã không còn cách nào đạt được chỗ tốt nữa. Thị Huyết Linh Phong sau khi đột phá không phải là yêu thú mà bọn hắn có thể đơn giản đối phó. Huống chi nơi này bây giờ còn có một cỗ khôi lỗi thất giai sơ cấp, còn có một đầu yêu thú thất giai trung kỳ khác.  

– Chạy mau.  

Sắc mặt Đoạt Hồn Vương trầm xuống, khi thanh âm vang lên, thân thể nhanh chóng chạy ra bên ngoài. Hơn chục người phía sau lưng hắn lúc này cũng không chút do dự nhanh chóng chạy theo. Chỉ là tốc độ chậm hơn mà thôi.  

Bốn Linh Suất của Vạn Tượng môn lúc này cũng không chút do dự, lập tức chạy trốn. Bọn hắn còn dám lưu lại sao? Ngay cả Linh Vũ song quái, người mặc áo choàng tuy rằng đã bị trọng thương thế nhưng cũng cố chạy trốn.  

Sưu Sưu.  

Từng đạo thân ảnh nhanh chóng chạy ra bên ngoài hang động. Thị Huyết Linh Phong đột phá thất giai, bọn họ tuyệt đối không dám trêu chọc.  

Sưu Sưu.  

Huyết sắc quang mang giống như quỷ mị xẹt qua không gian. Bên trong huyết sắc quang mang đột nhiên có vô số đạo huyết sắc bắn về phía trước. Giống như là lê hoa bạo vũ, tràn ngập không gian.  

Mỗi một đạo huyết sắc đều mang theo lực lượng xuyên thủng không gian, tốt độ tới một tình trạng cực kỳ khủng bố. Trong nháy mắt này quanh thân Bạch Linh nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí. Vô số đạo huyết sắc hung hăng đánh vào vòng quang mang quanh người nàng lập tức hóa thành một chất lỏng. Trong chất lỏng này mang theo hắc sắc, từ bên trên quang mang chảy xuống mặt đất khiến cho mặt đất xuất hiện sương mù màu trắng. Bên trong huyết sắc này dường như còn có một cỗ lực lượng ăn mòn.  

Keng keng.  

Còn có không ít huyết sắc trực tiếp đánh vào trên người Khôi Tứ, một đám thanh âm vui tai vang lên. Thế nhưng những đạo huyết sắc này sau khi đánh lên trên người Khôi Tứ cũng không để lại dấu vết gì. Chất lỏng mang theo lực lượng ăn mòn dính đầy người Khôi Tứ, kim quang trên người Khôi Tứ tỏa ra, lập tức đem những chất lỏng này đánh xuống mặt đất.  

– A…  

– A…  

Lúc này phía sau vang lên mấy tiếng kêu thảm thiết. Trong nháy mắt này, trừ Linh Suất thất trọng kia của Vạn Tượng môn ra, mấy đạo huyết sắc quỷ dị này đã xuyên qua hộ thân cương khí của ba Linh Suất còn lại, ba người nhanh chóng bị huyết sắc đánh trúng, tiếng kêu thảm thiết vang lên. Thân thể đổ rạp xuống mặt đất, ngay lập tức không còn nhúc nhích.  

Đồng thời, mười một người cùng với Đoạt Hồn Vương tới đây lúc này có hai Linh Suất lục trọng trực tiếp bị đánh trúng. Hộ thân cương khí trên người căn bản không cách nào ngăn cản huyết sắc quỷ dị này, thân thể đổ ập xuống nham động. Mấy người còn lại đều chật vật tránh được, thân ảnh nhanh chóng biến mất trong nham động chằng chịt những tiểu động nhỏ kia.  

Linh Vũ song quái lúc này cũng không hơn gì. Bản thân bị trọng thương từ trước cho nên cũng bị huyết sắc đánh trúng. Thế nhưng hai người này không có lập tức ngã xuống, sau khi dốc sức liều mạng một phen cũng biến mất trong nham động.  

Chỉ trong chớp mắt, trên mặt đất lưu lại ba Linh Suất hai Vũ Suất nữa. Mọi người còn lại đã trốn thoát. Đương nhiên, Lục Lâm Thiên cùng với Bạch Linh căn bản không có ý định chạy trốn, vẫn đứng ở bên dưới nhìn lên đoàn huyết sắc quang mang kia.  

Huyết sắc quang mang lúc này đã bắt đầu thu liễm, trong đó có một đạo thân ảnh ngày càng hiển hiện rõ ràng. Đây là một thân ảnh nhân loại, đường cong cực kỳ nóng bỏng, như ẩn như hiện, còn có một mái tóc dài rũ xuống, trực tiếp kéo dài tới mông, trên người mặc một bộ y phục màu đỏ, bao phủ thân thể lồi lõm kia.  

Trong huyết sắc quang mang, thân hình nóng bỏng kia mở mắt ra, ánh mắt cực kỳ lười biếng cùng vũ mị, chỉ sợ so với Bạch Linh cũng không kém bao nhiêu.  

Trong nham động, khi huyết sắc biến mất một thân ảnh nóng bỏng hiện lên trước mặt Lục Thiếu Du rất rõ ràng. Đây là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp còn rất trẻ. Có khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt màu đỏ vô cùng quỷ mị, cũng mang theo một loại cảm giác khác thường.  

Trên bộ y phục đỏ như lửa kia còn một kiện áo choàng màu đỏ tung bay. Làn da nõn nà, tư thái yêu điểu, vô cùng tao nhã. Đặc biệt nhất là bộ tóc của nữ tử này toàn bộ đều đỏ, vừa giống như lửa vừa giống như máu.  

Nhìn nữ tử này, Lục Lâm Thiên không khỏi ngẩn ngơ, đây là Thị Huyết Linh Phong Mẫu Hoàng Phong vừa mới đột phá thất giai sao? Sau khi đột phá thất giai đầu Mẫu Hoàng Phong này đã chính thức có thể biến hóa.  

– Ngươi là yêu thú?  

Thân ảnh ấy vừa hiện, ánh mắt lập tức nhìn vào trên người Bạch Linh, trong đôi mắt yêu mị kia hiện lên sự kinh ngạc.  

– Không sai.  

Bạch Linh nhìn nữ tử mặc y phục màu đỏ trước mặt rồi nhàn nhạt nói, ánh mắt vô cùng bĩnh tĩnh.  

Ánh mắt nữ tử mặc y phục màu đỏ kia nhìn về phía Bạch Linh, Lục Lâm Thiên còn có Khôi Tứ. Trong đôi mắt yêu mị kia hiện lên vẻ khác thường, lập tức nói:  

– Các ngươi đi đi, ta có thể thả các ngươi đi.  

– Thả chúng ta đi sao? Ngươi vừa mới đột phá đã vội vã ra tay, sợ rằng nếu như động thủ lần nữa ngươi sẽ ảnh hưởng tới căn cơ a. Bằng không như thế nào ngươi lại để cho những người kia rời đi. Huống chi cho dù ngươi toàn thịnh, ta muốn giết ngươi cũng không khó khăn lắm.  

– Các ngươi muốn thế nào?  

Ánh mắt của Mẫu Hoàng Phong nhìn Lục Lâm Thiên cùng Bạch Linh, trong mắt xuất hiện vẻ hung ác. Một cỗ hàn ý từ trong đôi mắt yêu mị kia tràn ra.  

– Rất đơn giản, ta muốn ngươi thần phục, nếu không ta sẽ động thủ làm cho ngươi thần phục.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên rồi nói. Đồn rằng Thị Huyết Linh Phong này có linh trí cực cao, hắn phải chú ý nhiều hơn một chút.  

– Hừ, một Linh Suất nho nhỏ, Thị Huyết Linh Phong nhất tộc ta sao có thể thuần phục nhân loại, nằm mơ đi.  

Ánh mắt Thị Huyết Linh Phong biến đổi, hung hăng nói.  

Chi Chi.  

Cảm giác được khí thế hung ác trên người Thị Huyết Linh Phong, tất cả Thị Huyết Linh Phong còn lại trong nham động lúc này kêu to. Một cỗ khí tức hung bạo tập trung vào trên người Lục Thiếu Du và Bạch Linh.  

– Khống thú thuật của ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần?  

Bạch Linh nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi nhẹ giọng hỏi.  

– Có chút khó, trừ phi là làm nàng ta không có cách nào phản kháng mới được.