Định Mệnh Dẫn Lối

Chương 16-




Chỉ còn hai tuần nữa thôi là đến kì thi, bây giờ mỗi lần tới giờ ăn trưa hay đi đâu là mỗi học sinh đều cầm cho mình một quyển sách thỉnh thoảng vừa đi vừa học, vì đây là trường dành cho con nhà giàu nên bài thi sẽ khó hơn một chút so với các trường khác.
- Trời ơi mấy cái công thức hóa học này học mệt ghê chả khác gì môn toán - Sakura vừa cầm cuốn sách vừa than thở
- Haizz, tớ thấy môn văn mới là nỗi khổ đây nè - Meiling thở dài
- Không có đâu môn anh văn mới là gánh nặng đó - Kenji mặt như đám tang nói - Đủ loại công thức rồi từ mới
- Mấy cậu cứ than thở vậy cũng không nhét mấy cái chữ vô đầu mấy cậu được đâu - Eriol nói
- Nhưng mà tớ lười học lắm - Meiling chu môi bất mãn
- Lười cũng phải học thôi, xong chưa đưa anh khảo bài - Syaoran nói rồi giơ tay ra
- Chưa - Meiling nói xong cúi đầu xuống học tiếp, Syaoran cũng bỏ tay xuống
- Sakura sao cậu không học đi - Tomoyo hỏi
- Cậu nghĩ tớ học được mấy cái công thức này hả - Sakura chỉ vào một hàng công thức chằng chịt
- Thôi cố gắng lên đi, tớ thấy sau một thời gian Syaoran kèm cậu toán cậu cũng khá hơn rồi đó bây giờ cậu chỉ cần học hóa thôi - Tomoyo cười nói
- Hóa cũng như toán vậy thì có khác gì tớ phải học lại từ đầu đâu - Sakura nhăn mặt
- ... - Tomoyo cũng không biết nói sao với Sakura nữa nên học bài tiếp
- Bây giờ cậu không học hả - Syaoran hỏi
- Ừ - Sakura không do dự trả lời
- Vậy đi, nếu như cậu trên điểm trung bình môn hóa tớ sẽ có bất ngờ tặng cậu - Syaoran nói
- Thiệt hả là cái gì - Sakura nghe vậy mắt liền sáng hơn cả sao
- Đã nói là bất ngờ mà - Syaoran cười nói
- Nhớ nha móc nghéo - Sakura đưa ngón út ra
- Ừ thì móc - Syaoran cũng móc lại Sakura
- Hứa rồi đó - Sakura nói xong rồi cắm cúi vô học. Nhìn Sakura lúc này thật khiến cho cậu muốn bật cười bởi vì nhìn Sakura lúc này rất giống trẻ con sắp được cho kẹo, rất dễ thương và cũng rất ngây ngô


Thời gian cứ trôi đi chẳng mấy chốc là tới kì thi, mọi người ai cũng lo lắng và hồi hộp.
- Này Sakura cậu ổn chứ - Tomoyo lo lắng hỏi khi thấy Sakura cứ đăm chiêu suy nghĩ gì đó và thỉnh thoảng trông rất mệt nữa
- À tớ ổn tớ không sao - Sakura mỉm cười
- Ráng làm bài cho tốt nha, môn cuối cùng rồi đó - Tomoyo động viên
- Ừ cậu cũng vậy Tomoyo - nói rồi Sakura tiến về phía bàn học ngồi xuống
- Làm cho tốt nha đừng quên công thức đó - Syaoran bên cạnh nói nhỏ
- Ừm - Sakura nhẹ gật đầu
- Thôi được rồi các em chúng ta bắt đầu bài thi và hãy chắc chắn rằng không có bạn nào sử dụng tài liệu -cô giám thị nói xong rồi phát bài thi


Không gian bây giờ không còn ồn ào nữa mà thay vào đó là một không gian im ắng, chỉ có tiếng viết giấy sột soạt và tiếng gió thổi nhè nhẹ thậm chí có thể nghe được tiếng tíc tắc đồng hồ. Thời gian cứ như vậy mà trôi đi cuối cùng cũng hết giờ làm bài, tương tự không còn môn nào để mà thi nữa vì đây là môn cuối cùng, mọi người bước ra khỏi lớp có vẻ mệt mỏi nhưng có người thấy vui có người lại thấy lo lắng.
- Vui quá vậy là kết thúc kì thi rồi - Sakura reo lên
- Ừ vui thật đúng không - Tomoyo cười
- Tớ thích nhất là cái cảm giác thi xong rồi, nó rất nhẹ nhõm và dễ chịu - Meiling nói
- Hay là thi xong rồi chúng ta đi đâu chơi đi - Kenji nói
- Cái đó để từ từ tính đã - Syaoran nói sau khi tu hết chai nước
- Từ từ tính là sao - Meiling hỏi
- Thì để xem Sakura thi thế nào đã - Syaoran nói liếc về phía Sakura
- Nếu được thì sao mà nếu không thì sao - Sakura phồng má nói
- Nếu được thì sẽ có bất ngờ riêng cho cậu mà nếu không thì thôi, đi chơi bình thường - Syaoran đáp
- Thôi hay là mình cứ đi chơi trước đi, còn việc Sakura thi được hay không thì để sao, chứ khi mà có kết quả rồi thì được nghỉ ít lắm - Eriol nói
- Tớ thấy cũng có lí đó - Tomoyo gật gù
- Vậy ha Syaoran - Sakura quay qua Syaoran nở nụ cười
- Ừ...ừ...sao...cũng...được - Syaoran đỏ mặt nói rồi nhanh chóng quay đi
- Quyết định vậy ha, thôi giờ tớ phải về rồi tạm biệt - Meiling nói rồi chạy đi
- Đợi tớ với - Kenji nói rồi hấp tấp đuổi theo
- Thôi tụi tớ cũng phải đi rồi tạm biệt nha - Eriol nói rồi cũng kéo tay Tomoyo đi
- Ừ bye - Sakura vẫy tay
- Thôi tạm biệt nha Syaoran mai gặp lại - Sakura mỉm cười quay bước đi nhưng đi chưa được hai bước thì có thứ gì đó kéo cô lại
- Sao vậy Syaoran - Sakura quay lại thì thấy Syaoran đang nắm áo mình
- À...à...không có gì chỉ là tớ...cậu có muốn ăn kem cùng tớ không - Syaoran nhanh chóng buông tay ra kiếm cớ nói
- À...vậy thì cũng được - Sakura cười
- Đi thôi - Syaoran nhanh chóng bước đi để Sakura không thấy khuôn mặt đỏ ửng của mình
- A đợi tớ - Sakura cũng nhanh chóng chạy theo


Sakura và Syaoran cứ hết ăn kem rồi lại ra quán cafe ngồi uống nước rồi đi dạo vài vòng mới chịu về nhà, đến khi về nhà hậu quả của 2 người là bị người anh/em của mình hỏi đi đâu giờ mới về mà như tra hỏi tội phạm.


Thoáng chốc đã hết kì nghỉ chuẩn bị đến trường, nhiều người đến trường có người thì vui vẻ có người thì hồi hộp, người thì lo lắng.  Nhóm bạn Sakura và Syaoran khi đến trường thì thấy một đám học sinh bu vào bảng thông báo của trường như lũ kiến
- Này hôm nay có kết quả thi rồi đấy - Meiling nói
- Vậy thì vô xem đi không là vô học giờ - Kenji nói rồi cả bọn cũng góp phần chen vô xem kết quả thi
Đến khi mọi người ra hết rồi người ra cuối cùng là Sakura, khi ra khỏi đám đông đó khuôn mặt Sakura vẫn bình thường, chả vui vẻ phấn khởi hay ủ rũ gì hết
- Sakura kết quả cậu thế nào - Tomoyo hỏi
- Hay là vẫn như cũ hay sao mà trông cậu chẳng tỏ vẻ gì vậy - Kenji hỏi
- Cậu có đậu không - Meiling hỏi
Sakura lướt nhìn một lượt rồi nói
- Mọi người thử đoán xem - khuôn mặt Sakura vẫn bình thản chẳng biểu lộ gì
- Kết quả cậu làm sao tớ biết được - Meiling trề môi
- Cậu nói đi Sakura - Eriol nói
- Là....... - Sakura cố tình kéo dài cậu
- Cậu cứ nói đi - Syaoran nói
- Dĩ nhiên là tớ đậu rồi tớ vui lắm, tất cả các môn đều trên điểm trung bình đó nhất là môn toán luôn số điểm mà tớ không ngờ tới - Sakura reo lên như một đứa trẻ
- Chúc mừng cậu nha Sakura - Tomoyo ôm chầm lấy Sakura
- Vậy là có ai đó phải có bất ngờ cho Sakura rồi nhỉ - Meiling liếc nhìn người nào đó
- Dĩ nhiên rồi - Syaoran nói khi thấy ánh mắt Meiling nhìn mình
- Chúc mừng cậu - Eriol nói
- Cám ơn cậu Syaoran - Sakura cười tươi nói
- Vì chuyện gì - Syaoran khó hiểu
- Vì cậu đã giúp tớ khắc phục môn toán
- À không có gì đâu, tớ cũng cảm ơn cậu luôn, điểm nhật ngữ của tớ cũng cao lắm - Syaoran mỉm cười
- Vậy là ăn mừng thôi, tất cả chúng ta ai cũng đậu hết mà - Kenji nói
- Dĩ nhiên rồi - Eriol gật đầu đồng tình
- Cái đó để bàn sao bây giờ vô lớp - Meiling nói rồi cả bọn vô lớp hiện bây giờ trong mỗi người đều có một niềm vui riêng