Tăng Thư đứng ở nhà bếp một hồi lâu rồi sau đó pha cho Tống Dực một ly cà phê và diện cớ để lên đó gặp cậu chủ của mình …
“” Cốc …cốc …""
" Vào đi …"
Tống Dực đang làm việc cho nên cũng không quan tâm bên ngoài là ai,anh tùy hứng cho người bên ngoài vào và anh cũng nghĩ là ông quản gia hoặc vệ sĩ đi vào đây chứ không phải cô giúp việc này.
" Cậu chủ, tôi pha cà phê cho cậu …"
" Ừ "
" À mà lần sao tôi không gọi thì cô không cần pha đâu "
" Cậu chủ đây là nhiệm vụ của tôi mà "
Anh không nói gì mà dán mắt vào máy tính còn cô ta thì vẫn đứng ở đó.
" Còn việc gì không,nếu không thì mau đi ra ngoài"
" Cậu chủ,cậu nhớ ngủ sớm "
" Tăng Thư,sau này mong cô biết thân phận của mình …Tôi mong cô không quá phận "
Anh ấy đuổi mình sao,cô ta nghe anh nói vậy thì cũng lặng lẽ đi ra ngoài.
Tại sao chứ? Rõ ràng mình quan tâm anh ấy mà,vậy cớ sau anh ấy lại ghét mình.Tất cả là tại Kiều Mộng Ninh mà ra …
Miệng thì lẩm bẩm không ngừng,hai tay thì siết tròn lại …Cô ta muốn Không thể chấp nhận thua cuộc như thế này được …
Ở bên trong thư phòng,Tống Dực liếc nhìn ly cà phê trên bàn rồi quăng nó vào sọt rác…Theo như suy đoán của anh thì cô gái này có tình ý với anh thì phải, đúng là không biết thân phận của mình mà …
Cuộc đời của anh là ghét những người tâm cơ và câu dẫn như thế,nữa đêm nữa đêm chạy vào phòng của đàn ông.Đúng là chẳng ra cái thể thống gì nữa rồi.
Tống Dực khẽ nhíu mày rồi nhìn lên màn hình máy tính, cũng may là công việc không quá nhiều,anh cũng không quá căng thẳng.Anh làm việc đến 10 giờ thì cũng trở về phòng,anh mở cửa vào thì thấy Mộng Ninh đang xem phim tình cảm Hàn Quốc …
Mộng Ninh xem phim quá tập trung mà không biết anh đã vào phòng,cho đến khi tiếng nước ở trong nhà tắm chảy xuống thì cô mới biết là anh đã trở về. Chẳng phải lúc nãy đã tắm rồi sao,anh ấy là người ưa sạch sẽ ư …
20 phút sau thì cũng đi ra,Tống Dực không mặc đồ pizama nữa mà thay vào đó là áo choàng tắm. Thường thì buổi tối anh hay mặc như thế này và quấn khăn đi ngủ,mặc nhiều rất là nóng.
" 10 giờ rồi mà anh vẫn còn tắm…" _ Mộng Ninh lên tiếng trách móc nhưng sau đó lại giật lấy cái khăn rồi lao tóc cho anh …
Tống Dực ngồi còn cô thì đứng, nhưng mà khi cô đứng vẫn không cao hơn anh bao nhiêu.Mộng Ninh tập trung lao tóc cho anh,còn người đàn ông cứ nhìn đối phương liên tục …
" Xong chưa,anh muốn ngủ"
" Chưa,anh đợi thêm một chút nữa đi.Nếu tóc không khô sẽ dễ bị bệnh "
" Bị bệnh thì càng tốt,anh bệnh rồi thì em sẽ chăm sóc anh nhiều hơn "
" Cái anh này, đừng ăn nói lung tung được không.Em không muốn nghe những lời này ".
Mộng Ninh trừng mắt với anh, người đàn ông này đúng thật là quái dị mà. Người ta thì cầu mong không có bệnh còn anh thì ngược lại. Không biết lúc trước anh có bị đẻ ngược không mà lại ăn nói ngược ngạo như thế.
Hơn 5 phút sau thì cũng lao tóc xong,Mộng Ninh đem khăn bông vào trong nhà tắm. Rồi sau đó đi vệ sinh trước khi ngủ.
" A. …anh …sao lại vào đây …"
" Anh muốn đi vệ sinh …"
" Anh ra ngoài đợi em một chút "
" Không được,anh không đợi được "
Trời đất mẹ ơi,cái quái gì đang xảy ra vậy.Lúc này cô chưa kịp hiểu mọi chuyện nữa thì người đàn ông này đã cởϊ áσ choàng ra rồi giải phóng vật nam tính kia.Anh khom người xuống bế cô lên vòng qua eo mình,mông của cô nó đã chạm đến nơi sinh dục kia. Nhưng người đàn ông này vẫn có thể đi tiểu được …
Âm thanh vang lên, nướ© ŧıểυ chảy xuống bồn cầu.Tuy là hai người đã ngủ chung với nhau rồi, nhưng cái tình huống này cô không thể nào thích nghi được,nó khá là ám muội …
Sau đó thì anh xả nước cho sạch sẽ rồi đặt cô ngồi lên bồn cầu.Tống Dực với tay lấy mấy miếng khăn giấy rồi lao vùиɠ ҡíи cho cô,bàn tay của anh chuyển động vô cùng nhẹ nhàng và cũng khiến cho cô kí©h thí©ɧ nữa.
" Được, được rồi"
" Chưa xong mà "
Anh kéo quần lên cho Mộng Ninh rồi bế cô ra ngoài,Tống Dực mặc áo choàng tắm có chút hững hờ,dây áo không buộc lại cho nên cơ bụng 6 múi cứ phơi bày ở trong tầm mắt của cô. Cũng may là ở phía dưới anh có mặc qυầи ɭóŧ chứ nếu không cô sẽ ngại chết mất,…
" Thích sao " _ Anh khẽ nhướng mày khi thấy cô sờ vào cơ ngực của mình …
" Đâu có,tại em sợ té cho nên mới bám víu vào anh thôi"
" Em đỏ mặt rồi kìa, chứng tỏ em thích thân thể này của anh …"
Tống Dực đặt cô nằm xuống giường rồi đi ra ban công kéo rèm xuống, nhà đóng cửa lại và cửa phòng cũng khoá lại luôn.Anh tắt tivi đi,và bây giờ chỉ còn ánh đèn ngủ và máy lạnh là được mờ mà thôi …
Căn phòng một lần nữa lại chìm trong im lặng và chỉ có tiếng thở điều của cả hai, Tống Dực nằm xuống giường rồi ôm cô vào lòng …Anh hôn lên trán của người mình yêu và tiếp đến lại vùi đầu vào trong cổ và ngực của Mộng Ninh.
" Sau này đừng mặc đồ này nữa,anh thích em mặc váy "
" Em thấy đồ này cũng đẹp mà,với lại trong nhà em thấy có quá nhiều đàn ông,em sợ …"
" Ai dám để ý đến em thì sẽ biết tay với anh …"
" Sao anh hổ báo quá vậy " _ Mộng Ninh đưa tay lên xoa nhẹ cằm của anh rồi hôn lên đó.
Thuận thế,anh liền choàng tay qua mà hôn môi cô,nụ hôn kéo dài rất lâu thì anh mới chịu dừng lại
" Anh hổ báo như vậy thì mới bảo vệ được em …"
Cô khẽ mỉm cười rồi ôm anh,bàn tay thì đặt lên cơ bụng của người đàn ông mà sờ nhẹ
"Em bây giờ đã là người của anh rồi,cho nên anh cũng là của em …Sau này em cứ sờ thoải mái …’’
" Anh lại chọc em nữa rồi "
Tống Dực cười cười rồi hôn lên gò má của Mộng Ninh,quả thật cô gái này rất dễ đỏ mặt.Anh chỉ nói mấy câu mà mặt đỏ như trái cà chua vậy …
" Anh nào có, được rồi chúng ta ngủ thôi em …"
Tống Dực đưa tay ra để cho cô nằm gối đầu lên,tư thế này anh thuận tiện ôm cô vào lòng,còn 1 tay còn lại thì ôm eo của cô …Gương mặt của Mộng Ninh thì vùi vào trong lòng ngực của anh,Tống Dực hôn lêи đỉиɦ đầu của đối phương rồi chìm vào trong giấc ngủ.
Cả hai người ngủ say giấc nồng bên nhau,còn bên kia thì có người không ngủ được …Tăng Thư nằm trên giường cứ lăn qua lăn lại không ngừng,càng lúc cô ta càng thấy cậu chủ chán ghét mình rồi.Cô phải nhất định làm cái gì đó mới được,cô không muốn cậu ấy hất hủi mình đâu và càng không muốn anh và Mộng Ninh ở bên nhau …