Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 881: Chỉ là ý chí chiến đấu này thôi.  




Tầng trái đất, Huyền Linh Sơn, Cửu Hư Tông, Hứa Như Ý?



Cũng có chút thân thiết đấy.



Dù sao đều là người trái đất mà.





Nhưng mà con nhỏ này hơi hống hách rồi đấy!



Bởi vì cảnh giới Động Hư sao?



“Tìm tôi báo thù, nếu không báo thù thành công thì tôi vẫn còn muốn đánh cô nữa đấy”, Tô Minh nghiền ngẫm cười một tiếng, nhìn lướt qua mông Hứa Như Ý.



Ngay lập tức, Hứa Như Ý đỏ bừng cả khuôn mặt, đôi mắt đẹp phun lửa: “Tô Minh! Tên khốn nạn nhà anh, anh anh”.



Hứa Như Ý hít sâu một hơi, giơ tay lên chỉ về hướng Mạnh Lăng: “Tô Minh, đây là sư huynh của tôi, đến từ tầng Võ trung đỉnh cao đại lục Thanh Huyền, còn là người xếp thứ tư bảng Tiềm Long, anh thảm rồi! Tôi cam đoan! Tôi cam đoan hôm nay anh sẽ phải cầu xin bà đây tha thứ!”



“Anh Tô, mời”, Mạnh Lăng đứng ra, anh ta nhìn Tô Minh thật kỹ, bên trong ánh mắt là ý chí chiến đấu, là ý lạnh, là lửa giận, anh ta càng thêm xác định sư muội Hứa Như Ý có chút thích Tô Minh.



Tô Minh nhìn Mạnh Lăng một cái: “Anh là sư huynh của Hứa Như Ý?”



Cũng được đấy.



Ừm, anh đã gần như nhìn thấu Mạnh Lăng rồi.



Đúng là có chút thực lực, đây là một trong những người trẻ tuổi mạnh nhất mà Tô Minh từng thấy.



Nhất là cường độ thân thể, cũng không tệ.



Huyết khí cũng khá dày đặc.



Sức chiến đấu hẳn là đã vượt xa hơn cảnh giới.



Mà về cảnh giới, anh ra cũng đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên hậu kỳ - một mức độ khó mà tin nổi.



Có thể gánh được bốn chữ “vô cùng yêu nghiệt”.



Nhưng mà.



Đối với Tô Minh bây giờ mà nói, đúng là rất… yếu!



Quá yếu!



Không phải Mạnh Lăng không mạnh, mà là sau khi bế quan đột phá cộng thêm lĩnh ngộ ở rừng Kiếm Bi đã khiến Tô Minh anh quá mạnh rồi.



“Anh Tô, khoảng thời gian trước tôi đã đưa ra chiến thư, chỉ là lúc ấy anh Tô đang bế quan, có lẽ cũng không biết”, Mạnh Lăng nhìn chằm chằm Tô Minh, ý chí chiến đấu càng thêm dày đặc.



Chỉ là ý chí chiến đấu này thôi.



Cũng làm đã làm người ta phải chấn động rồi.