Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 877: Chỉ là kỹ thuật múa kiếm trụ cột.  




“Cảnh giới Chân Vương? Phía trên cảnh giới Chân Vương là cảnh giới Chân Hoàng. Cảnh giới bán bộ Chân Hoàng cũng không phải là cảnh giới Chân Hoàng chân chính, nghiêm khắc mà nói thì đó vẫn là cảnh giới Chân Vương. Nếu như anh muốn dùng một quyền đấm chết cảnh giới bán bộ Chân Hoàng thì vẫn có chút khó khăn”.



“Nếu như một quyền không thể đấm chết cảnh giới bán bộ Chân Hoàng, vậy thì lại đánh thêm mấy quyền nữa là được rồi”, Tô Minh mỉm cười nói.



“Bây giờ đi ra ngoài sao?”, thiên nữ Tạo Hoá hỏi.





“Không, đã vào đến đây rồi thì chúng ta đi nhìn một chút đi”, Tô Minh lắc đầu, ánh mắt còn nhìn về phía cảnh đẹp trên triền núi.



Trên sườn núi thấp thoáng những bia đá!



Bên dưới mỗi một bia đá là một cái quan tài, chôn cất các tiền bối của học viện Võ Linh.



“Trên mỗi một khối bia đá đều ẩn chứa kiếm đạo và kiếm ý suốt đời của các vị tiền bối lớn của học viện Linh Võ”, Tô Minh thì thào nói: “Nhưng mà kiếm của tôi nói với tôi rằng, kiếm đạo là con đường của riêng mình, tôi sẽ không nhận truyền thừa của các vị tiền bối, cùng lắm là xem qua để hiểu rõ một chút, tìm kiếm linh cảm”.



Kiếm đạo, rốt cuộc thì của chính mình vẫn là tốt nhất.



Kiếm đạo của người đi trước cho dù có cường đại đến đâu thì cũng là của người đi trước, cho dù bạn có kế thừa toàn bộ, thì cũng có hạn mức cao nhất, sẽ có lúc đạt đến cực hạn!



Đạo lý ấy, tất nhiên là Tô Minh hiểu rõ.



Ngay sau đó.



Trong tay Tô Minh là một thanh kiếm - Long Ngục kiếm.



“Các vị tiền bối, tôi là Tô Minh, tự nhận là có chút năng khiếu trong lĩnh vực kiếm đạo, đây là kiếm và kiếm ý của tôi. Mời các vị tiền bối đánh giá”, Tô Minh cẩn thận nói.



Tô Minh cầm trong tay Long Ngục kiếm, bắt đầu múa kiếm ở trước rừng Kiếm Bi.



Không có kiếm kỹ gì.



Chỉ là kỹ thuật múa kiếm trụ cột.



Chẳng qua bên trong đó ẩn chứa kiếm ý của Tô Minh, kiếm ý cấp bậc Linh Động sơ kỳ.



Khi anh múa kiếm, những hình ảnh thần kỳ đã xuất hiện, dốc núi vốn đang yên bình vậy mà bây giờ những kiếm Bi cắm dọc trước từng cái quan tài lại bắt đầu rung động, ánh sáng thần bí, cổ xưa, tràn ngập hương vị năm tháng vô tận cũng dao động, lấp lóe, ngập tràn.



Toàn bộ rừng Kiếm Bi sáng rực!



Ba ngàn dặm mây màu ánh sáng.