Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 790: Cô ta cảm giác Vu Khung vô cùng mạnh.    




Ngô Lập Tàng suýt nữa ngất đi…



What?





Đúng là ông ta đánh giá thấp sự hống hách của Tô Minh rồi.



Tô Minh còn không thèm care nữa, đúng là độc ác quá đi!



Đây không những không nể mặt Vu Khung mà còn giẫm lên sĩ diện của hắn ta.



“Ha ha…”, cách đó không xa, Tống Kình Thương bật cười, tâm trạng phấn khích. Hắn ta cảm thấy Tô Minh chỉ như con kiến nhỏ bé, mặc dù không biết điều nhưng hắn ta rất thích hành động này của Tô Minh. Sau đó hắn ta đánh mắt nhìn sang sắc mặt của Vu Khung thì…. Khì khì….



Vu Khung nhìn chằm chằm vào Tô Minh, ánh mắt như muốn băm anh thành trăm mảnh.



Ánh mắt đầy lạnh lùng như đóng băng mọi thứ.



Cũng may ở đây là học viện Linh Võ, chứ nếu không thì hắn ta sẽ cho Tô Minh cảm nhận cảnh bị kéo vào thế giới đao ý, khiến Tô Minh cảm nhận được sự tuyệt vọng nhất trên thế gian.



Sau mấy hơi thở, Vu Khung bật cười. Hắn ta thu lại tất cả cảm xúc phẫn nộ, sát ý, lạnh lùng, dường như mọi thứ đã tan biến hết.



“Anh Tô Minh! Nghe nói thực lực của anh vô cùng cao cường, là tu giả võ đạo có thiên phú võ đạo yêu nghiệt, thủ đoạn cũng quái dị”, Vu Khung lại nói: “Tôi rất khâm phục, mấy ngày nay muốn gặp mà không có thời gian. Hôm nay gặp mặt đúng là đáng kinh ngạc. Buổi sát hạch trên cầu Linh Võ hôm nay chúng ta hãy đánh cược đi, cược 100 ngàn viên linh thạch hạ phẩm thì thế nào?”



“Vu Khung lại lôi thủ đoạn này ra rồi”, Tống Kình Thương hừ lạnh một tiếng, nói.



Tất nhiên, thông thường thì thủ đoạn này đều có hiệu quả.



Có thiên tài nào không có sĩ diện đâu, lẽ nào lại từ chối?



Một khi Tô Minh đồng ý thì có nghĩa là sẽ phải tặng không 100 ngàn viên linh thạch hạ phẩm cho Vu Khung rồi. Liệu Tô Minh có thể lấy ra 100 ngàn viên linh thạch hạ phẩm không? Khả năng rất nhỏ.



Một khi không lấy ra được thì… Đến lúc đó, Vu Khung chính là chủ nợ, muốn di chết Tô Minh thế nào chả được.



“Không phải anh ta định đánh cược với Vu Khung thật đấy chứ?”, Cổ Kim lẩm bẩm. Mặc dù thể diện quan trọng nhưng đâu quan trọng bằng tính mạng. Con người Vu Khung từ trước đến nay đều là ‘ăn người không nhả xương’, thủ đoạn tàn nhẫn vô cùng. Mọi người đều nói Cổ Kim là ác ma, thủ đoạn nham hiểm nhưng ai biết rằng, để luyện được đao ý mà Vu Khung đã giết chết không dưới triệu người vô tội rồi?



Quý Thanh Hoà khẽ kéo vạt áo của Tô Minh, có chút sốt sắng như muốn nhắc Tô Minh đừng đồng ý.



Cô ta cảm giác Vu Khung vô cùng mạnh.



Đó là sức mạnh không thể địch lại được, vượt ngoài dự liệu của cô ta.