Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 696: Thua xa Thẩm Dật. 




Có điều, nếu bọn họ muốn đưa anh một số chỗ tốt mới yên tâm thì đành nhận thôi. Không nhận có khi người ta còn nơm nớp lo sợ ấy chứ.



Hơn 10 cái túi không gian.



Tổng cộng có gần 20 ngàn linh thạch hạ phẩm.





Một con số hết sức khổng lồ.



Vượt ngoài dự đoán của anh.



Linh thạch hạ phẩm ở tầng Trái Đất rất hiếm thấy.



Ở Hạ giới, dù trên Huyền Linh Sơn có 1 khối thôi đã may lắm rồi.



Không ngờ trên Thủ Hộ Sơn ở Thượng giới lại giàu như vậy.



Trước đó, anh đã lấy được hơn 9000 khối linh thạch hạ phẩm từ trong kho báu của nhà họ Thẩm. Nhưng sau khi anh bế quan đã dùng gần hết. Giờ có thêm 20 ngàn khối, đúng là hên ghê, đang thiếu chợt có người đưa tới cửa.



"Tôi sẽ nhận và rất hài lòng về nó. Mấy người có thể đi rồi", Tô Minh nhàn nhạt nói.



Dứt khoát há miệng đuổi khách.



Không cần thiết phải lá mặt lá trái với họ.



Gia chủ các gia tộc bảo hộ khác đều rời đi, chỉ còn mỗi mình Giả Cử Hình, ông ta muốn nói lại thôi, có hơi ngại ngùng, trong lòng thì lại căng thẳng và chờ mong không thôi.



"Còn có chuyện gì à?", Tô Minh liếc nhìn Giả Cử Hình hỏi.



"Thưa cậu Tô, tôi có một đứa con tên giả Giả Viêm, năm nay 20 tuổi, nhỏ hơn cậu 1 tuổi, tư chất cũng khá cao. Nhưng đương nhiên so với cậu thì vẫn kém xa. Trước đó, cậu Tô thi triển bản lĩnh, thằng con tôi thấy nên hết sức ngưỡng mộ..."



"Nói thẳng", Tô Minh nhíu mày gắt.



Nói nhảm nhiều ghê.



Cùng lúc đó, ở đằng xa, một thanh niên mặc áo trắng bay tới.



Thanh niên có vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú, lại toát lên khí chất nho nhã, nuôi tóc dài, cao dong dỏng, gương mặt thâm thúy, làn da trắng nõn.



Sau lưng đeo một thanh kiếm màu xanh.



Hắn có cảnh giới bán bộ Đoạt Mệnh.



Ở tuổi ấy mà có cảnh giới bán bộ Đoạt Mệnh thì quả thật hết sức chấn động.



Phải biết rằng, cho dù là Thẩm Dật của nhà họ Thẩm cũng chỉ là bán bộ Đoạt Mệnh thôi. Nhưng thanh niên kia lại trẻ hơn cả hắn và anh.



"Chào anh Tô, tôi là Giả Viêm", thanh niên đi tới trước mặt Tô Minh, kính cẩn cúi đầu chào, ánh mắt nhìn anh có chút nóng bỏng.



"Ừ", Tô Minh gật đầu, nhưng cảm giác đầu tiên của anh với hắn cũng không tốt.



Lý do rất đơn giản, tuy cảnh giới võ đạo của người này khá là đáng sợ, có thể đảm đương được hai chữ biến thái.



Thế nhưng, khí thế của hắn lại không ổn định.

Thua xa Thẩm Dật.