Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 498: Khác biệt quá lớn.  




Lúc trận pháp đã hình thành thì hơn 300 người cùng lúc vung kiếm dài lên.



Họ đồng loạt tấn công, chém về phía người đàn ông trung niên ở cảnh giới tôn giả.



“Cheng…”.



Âm thanh chói tai vang lên, kiếm thế nóng ran không ngừng gào rít dường như sóng thần đổ ập đến.





Người đàn ông trung niên ở cảnh giới tôn giả theo bản năng lùi về sau một bước.







Mà trong nhóm người Diệp Võ không có ai chết hoặc bị thương, nhưng sắc mặt đều trắng bệch, nhìn có vẻ không được ổn lắm.



Võ trận cũng khẽ rung lên.



Sắp không trụ được nữa rồi.



Khác biệt quá lớn.



Cho dù có Võ trận thì cũng không thể bù đắp lại được.



“Dừng lại!!!”, Kỷ Thọ Niên tức đến trợn mắt phì phò, quát: “Dừng chiến đấu!”



Nhưng đáng tiếc, vô dụng.



Người đàn ông trung niên cảnh giới Tôn giả nọ hầu như không hề nghe thấy, chỉ có sát ý đang sục sôi.



Cùng lúc đó.



Tô Minh hành động.



Như thể dịch chuyển tức thời.



Nhìn kỹ lại, anh đã đứng ở phía trước lồng sắt.



“Ha ha ha… Tiểu tạp chủng Tô Minh, mày có thể vào được không? Độ cứng của chiếc lồng này rất là khủng khiếp đó! Ông ở đây này, mày đến đây mà giết ông đi!”, người đàn ông trung niên cảnh giới Tôn giả như chẳng biết sợ là gì, trong đôi mắt đầy mỉa mai và quyết tâm liều chết, cười lớn châm chọc anh.



Nhiệm vụ của ông ta rất đơn giản, thứ nhất, dẫn dụ Tô Minh vào trong lồng sắt, thứ hai, trước khi Tô Minh đi vào được trong lồng sắt thì ông ta phải giết hết nhóm học viên của viện võ đạo nhà họ Diệp là được.



Còn về bản thân mình có chết ở trong tay Tô Minh hay không? Ông ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý để chết rồi.



Ông ta đã có một cuộc giao dịch với Đại cung phụng, dùng chính mạng sống của mình để giao dịch!!! Sau khi ông ta chết, con trai của ông ta sẽ được Đại cung phụng dốc sức bồi dưỡng, hơn nữa, sẽ trở thành con nuôi của Đại cung phụng!



Đủ rồi.



Đủ để ông ta liều cái mạng già của mình.



Hoá ra, người này chính là do Phong Bất Hủ phái đến.



Trên đỉnh một ngọn núi phía xa.



Ánh mắt Phong Bất Hủ u ám nhìn chằm chằm, nụ cười tàn nhẫn nở trên môi dưới lớp khăn che mặt.



Bên cạnh ông ta là ba người Nguỵ Chấn Phong.



“Tiền bối, tiểu tạp chủng có thể vào được bên trong lồng sắt không?”, Nguỵ Chấn Phong khẽ hỏi, có chút mong chờ và căng thẳng.



“Lồng sắt kia không phải là loại sắt bình thường, độ cứng rắn đã đạt đến mức độ khó mà tưởng tượng, muốn vào được bên trong, rất khó, tiểu tạp chủng kia có thể sẽ làm được, nhưng cần có thời gian, đợi nó đi vào bên trong, nhóm học viên của nhà họ Diệp đã chết sạch rồi”.



“Mà giây phút nó đi vào bên trong đó, khởi động Tây Lâm Sát trận, ha ha… bên dưới chiếc lồng đó chính là tâm trận, uy lực mạnh nhất”.