Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 490: Cho dù có thắng thì đã sao?!!!  




Sáu đại gia tộc này, mỗi một nhà đều chiếm một vị trí trên sân Tây Lâm.



Đều mặc võ phục khác màu nhau.





Trong đó, nổi trội nhất phải kể đến học viên của viện võ đạo nhà họ Cơ, võ phục màu đỏ như lửa, hơn 300 người, tất cả đều là Võ tu, đứng ở đầu có hẳn năm người đạt cảnh giới Tông sư, thực lực rất mạnh.



Nhà họ Cơ xem ra có thực lực mạnh nhất, điều này cũng không có gì ngoài ý muốn, trước giờ nhà họ Cơ vẫn luôn là gia tộc hạng nhất tuyệt đối trong tám đại gia tộc ở Đế Thành.



Cho dù là năm nay, Tô Minh có đứng về phía nhà họ Diệp cũng chỉ có mỗi mình Tô Minh mạnh, nhưng đám học viên của viện võ đạo so với Giáo tôn, ai mạnh ai yếu nhìn là biết rõ, cho nên tất cả



mọi người vẫn cho rằng nhà họ Cơ sẽ tiếp tục giữ được vị trí đứng đầu.



Mà ngoài nhà họ Cơ ra, năm viện võ đạo còn lại, Tô Minh liếc mắt nhìn qua cũng hơi bất ngờ, nhà họ Nguỵ vậy mà mạnh nhất!



Thông thường mà nói, nhà họ Nguỵ không thể so được với nhà họ Dư và nhà Công Tôn, nhưng thực tế lúc này lại là, hơn 300 học viên của nhà họ Nguỵ thì có đến tám phần đều là tu giả Võ đạo, cảnh giới Tông sư có bốn người.



“Giáo tôn của nhà họ Nguỵ rất giỏi à?”, Diệp Mộ Cẩn cũng nhìn ra được, không khỏi nhíu mày, học viên trong viện võ đạo của nhà họ Diệp mạnh lên như thể được thay da đổi thịt đó là nhờ có Tô Minh, vậy nguyên nhân khiến viện võ đạo nhà họ Nguỵ mạnh lên như vậy là gì?!



Không đúng logic.



Trừ khi nhà họ Nguỵ có Giáo tôn rất giỏi ra.



“Lần trước trong cuộc họp với tám đại gia tộc, Nguỵ Chấn Phong rất tự tin, chẳng lẽ là bởi vì Giáo tôn của nhà họ Nguỵ?”, Diệp Mộ Cẩn lầm bầm một mình, bất giác, đôi mắt đẹp quét một vòng xung quanh, muốn tìm được Giáo tôn của nhà họ Nguỵ nhưng lại không tìm được。



“Ha ha…”, Tô Minh chỉ mỉm cười, anh ngược lại đã đoán ra được vì sao, nhưng lại không nói, cũng tỏ vẻ không sao cả, dưới sự vượt trội về thực lực thì những âm mưu quỷ kế kia chẳng đáng là gì.



“Viện võ đạo của nhà họ Nguỵ mạnh như thế từ lúc nào vậy? Nhà họ Nguỵ lần này định dùng thủ đoạn vặt vãnh à, ha ha… lá gan cũng to lắm”, Dư Thủ Lâm thì thầm một câu.



Vốn dĩ, nhà họ Dư và nhà họ Nguỵ có mối quan hệ liên minh, hai nhà khá thân thiết với nhau, nhưng bây giờ thì đã xa cách nhiều rồi.



Nhất là sau khi Tô Minh càng ngày càng trở nên khủng khiếp, nhà họ Dư đã cắt đứt luôn đường đi lại với nhà họ Nguỵ.



“Những thủ đoạn tiểu nhân vặt vãnh này, thực cho là cậu Tô không nhìn ra được sao? Chẳng qua là, cậu Tô có tự tin tuyệt đối mà thôi?”, Dư Thủ Lâm từ xa nhìn Tô Minh, vẻ rất kính nể.



Trong lòng ông ta quả thực nghĩ không ra vì sao hôm nay Nguỵ Chấn Phong lại vẫn còn dám giở những thủ đoạn này hòng thắng được nhà họ Diệp trong cuộc thi đấu giao lưu này để làm gì?



Không nói đến việc nhà họ Nguỵ không thể thắng.



Cho dù có thắng thì đã sao?!!!



Có địch lại nổi với cậu Tô không? Một câu nói của cậu Tô đã đủ để nhà họ Nguỵ phải chết.