Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 482: Thật tiếc cho Cao Thanh Kiếm




“Anh dùng kim vàng đả thông mạch máu cho ông, giờ ông ngủ rồi”.



“Vậy sức khỏe của ông…”.



“Em yên tâm! Có anh ở đây, ông có thể sống được mấy chục năm nữa”.





Nhiều hơn nữa thì Tô Minh không dám nói. Bởi vì sức khỏe của ông cụ Diệp từ lâu đã không ổn, võ đạo cũng kém dần.



“Thật sao?”, Diệp Mộ Cẩn vui mừng, nói.



Trên thực tế, mấy năm trước có rất nhiều chuyên gia y thuật nổi tiếng ở Đế Thành đều nói cùng lắm ông nội Diệp Mộ Cẩn chỉ có thể sống được hai ba năm nữa. Nhưng hiện giờ Tô Minh nói có thể sống thêm mấy chục năm nữa thì làm sao cô ta không vui cho được?



Một lát sau, Tô Minh đột nhiên lên trước một bước rồi ôm chặt Diệp Mộ Cẩn.



“Tô Minh! Anh…”, Diệp Mộ Cẩn đỏ bừng mặt, không nói nên lời.



“Phòng của em ở đâu? Chỉ đường cho anh!”, mắt Tô Minh sáng lên, anh sẽ không bao giờ kìm chế cảm xúc mãnh liệt của mình, tất cả đều để thuận theo tự nhiên. Anh và người con gái đẹp này đã đến lúc ‘gạo nấu thành cơm rồi’.



Diệp Mộ Cẩn cảm nhận được tim mình đập nhanh vô cùng, sắc mặt cô đỏ ửng như quả dưa hấu. Giọng nói lí nha lí nhí rồi chỉ đường cho Tô Minh. Sau đó Tô Minh bế cô vào phòng ngủ.



Tiếp đó là…











Chừng hai tiếng sau…



“Chồng ơi! Anh sẽ mãi tốt với em chứ?”, Diệp Mộ Cẩn dựa vào vai Tô Minh, khẽ hỏi. Cô ta đang nghĩ đến được mất. Bởi vì cô ta đã mất đi ‘lần đầu tiên’ của mình nên cảm xúc bồn chồn cũng là điều bình thường.



“Anh sẽ dùng quãng đời còn lại để nói cho em biết!”, Tô Minh khẽ nói.



Sau đó Diệp Mộ Cẩn rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.



Còn Tô Minh đi nhẹ xuống đầu giường rồi ngồi khoanh chân… Để tu luyện.



Sự xuất hiện của em gái khiến anh khao khát được nâng cao thực lực. Anh tự cảm thấy hiện giờ mình vẫn còn kém xa.



Cuộc đại chiến với Hạ Thủ Nham khiến anh có được thu hoạch lớn, còn trận đấu với Cao Thanh Kiếm thì còn lớn hơn.



“Thật tiếc cho Cao Thanh Kiếm!”, Tô Minh lẩm bẩm. Mặc dù thực lực của người này không phải quá mạnh nhưng quả thật là một thiên tài kiếm đạo.



“Sức mạnh của mình rất khủng khiếp nhưng chưa biết khống chế sức lực của mình”.



“Kiếm ý của mình rất mạnh nhưng mạnh về số lượng chứ không phải chất lượng”.



“Ý thức chiến đấu của mình tốt nhưng lại phải có không gian lớn để nâng cao lên”.