Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 459: Biến mất một cách kỳ quái!  




Kết quả là Tô Minh không do dự mà từ chối luôn? Đùa gì vậy? Không phải là bị điên đấy chứ?



Cậu chủ Hạ cũng giật mình, hoàn toàn không thể ngờ hôm nay tâm trạng hắn tốt nên muốn ban cho Tô Minh cơ hội một bước lên tiên, vậy mà Tô Minh lại không biết điều?



“Sướng mà không biết đường sướng?”, cậu chủ Hạ nheo mắt nói: “Ha ha… Xem ra cậu chê Hạ Hưng tôi?”





Tô Minh chau mày trầm ngâm suy nghĩ.



Chưa nói đến việc chê hay không, chỉ đơn giản là anh không muốn làm thuộc hạ của người khác. Ngoài ra, cậu chủ Hạ này với thái độ kiêu ngạo nên khiến người khác thấy ghét.



“Nếu cậu đã chê tôi, vậy thì so tài đi”, cậu chủ Hạ nói.



Hắn ở cảnh giới đoạt mệnh lại muốn so tài với người ở cảnh giới thiên vị trung kỳ?



Tô Minh vẫn trầm ngâm, sau đó gật đầu nói: “Được”.



Trong ánh mắt của cậu chủ Hạ toát lên vẻ tàn nhẫn, thầm nghĩ ‘Dám đồng ý với lời thách đấu của mình ư? Tốt lắm”. Tất cả những người quen biết hắn đều biết, hắn đang vô cùng tức giận!



“Nhưng có thể đợi một lát không?”, lúc này Tô Minh lại nói: “Tôi phải giải quyết xong một việc đã”.



Nói xong, không đợi cậu chủ Hạ đồng ý hay không, đột nhiên Tô Minh biến mất.



Biến mất một cách kỳ quái!



Sau đó anh xuất hiện ở bên cạnh Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập.



Một kiếm! Vô cùng lạnh lùng và sắc bén vạn lần.



Kiếm xuất ra đột ngột không báo trước.



Sau đó…



“Phụt, phụt…”.



Hai vệt máu đỏ bắn lên cao hơn 1m, máu tươi bao trùm hết cả.



Đầu của Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập bay lên, cái chết quá đột ngột.



Thứ nhất, thực lực của hai người này còn kém xa Tô Minh, hơn nữa Tô Minh lại đánh lén nên họ không ngăn được.



Thứ hai, Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập có nằm mơ cũng không thể ngờ, có mặt cậu chủ Hạ ở đây mà Tô Minh dám ra tay với mình ở trước mặt cậu chủ Hạ, khiến họ không có tâm lý phòng bị.



Chính vì vậy mà hai người bị giết rất nhẹ nhàng.



“Được rồi! Tôi xong việc rồi, giờ chúng ta có thể so tài rồi”, Tô Minh nhìn về phía cậu chủ Hạ, dường như mình vừa làm một việc vô cùng nhỏ nhặt, sắc mặt bình thản, giọng nói thản nhiên.