Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 448: Quá mức kinh khủng.  




Không những vậy, hàng ngàn lưỡi kiếm tụ lại một điểm trên đầu Tô Minh rồi hình thành một thanh kiếm khổng lồ.



Thanh kiếm màu đỏ máu vắt ngang trời đất.



Tầng tầng lớp lớp không khí lưu chuyển, tách ra, thanh kiếm khổng lồ mang dáng vẻ cổ xưa lại đỏ tươi như máu, phảng phất đang bùng cháy, lưỡi kiếm dài hơn trăm mét, rộng hơn 10 mét.





Trong lúc lưỡi kiếm được hình thành, cả núi Phiêu Diểu cũng rung chuyển theo.



Ngay cả ánh nắng mặt trời cũng bị thanh kiếm che khuất.



Hơn nữa, kiếm trận này rất phức tạp, nó bao hàm linh khí nồng hậu của sông núi Phiêu Diểu.



“Đây…”, Hồng Đông Lập và Nam Cung Cừ đều ngây ra, vẻ mặt trầm trọng nhưng đương nhiên cũng có thả lỏng.



Trầm trọng là vì căn cơ, thủ đoạn, chiêu thức của Phiêu Diểu tông đều nằm ngoài sức tưởng tượng khiến bọn họ kinh ngạc, lo sợ.



Còn thả lỏng là vì họ chắc chắn Tô Minh sẽ chết.



“Tạp chủng, bây giờ cậu vẫn còn muốn giết tôi chứ? Ông đứng ở đây này, haha… Thế giới này rất rộng nhưng không dung thứ được cho sự ngông cuồng của cậu. Thủ đoạn của Phiêu Diểu tông không phải thứ cậu có thể tưởng tượng được!”, ông Châu cười to: “Ông đây xin cậu đến giết hộ đấy!”



Ông Châu hưng phấn tột cùng.



Thật lòng mà nói ngay cả ông ta cũng không ngờ rằng Chân Linh kiếm trận lại mạnh như vậy.



Quả là niềm vui bất ngờ.







“Trấn sát!”, một giây sau, hơn một nghìn đệ tử chân truyền và đệ tử nòng cốt của Phiêu Diểu đồng thời hét lên, vẻ mặt bọn họ nghiêm túc, trong ánh mắt toàn là kích động và tự hào, cơ thể khẽ run, yết hầu rung động, mang vẻ sắc bén, cầu tiến và quyết tâm tử chiến mà chỉ Kiếm tu mới có.



Tô Minh hơi ngạc nhiên.



Tầng lớp có cương vị cao của Phiêu Diểu Tông chẳng ra làm sao.



Nhưng đệ tử thì lại rất khá.



Cùng lúc đó.



“Vù…”, một lưỡi kiếm khổng lồ đang chém về phía Tô Minh.



Như thể hình phạt của trời cao.



Quá mức kinh khủng.



Khí thế như núi Thái Sơn áp đảo.



Tốc độ của thanh kiếm kia nhanh vô cùng…