Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 431: Đại chấp sự nhận lệnh rời đi.   




Làm sao có thể thế được?



Nhưng thái thượng trưởng lão không thể và cũng không cần thiết phải nói dối.



Ông Châu nói xong rồi trầm ngâm không nói gì, để thời gian cho mọi người ngẫm nghĩ.





Một hồi lâu…



“Thằng ranh này có thể giết tông chủ, chắc mọi người cũng biết thực lực của nó khủng khiếp đến mức nào. Quan trọng là nó mới 21 tuổi thôi. Nếu như hôm nay nó không chết thì chưa đầy một năm nữa cả Phiêu Diểu Tông của chúng ta sẽ bị nó tiêu diệt. Đừng tưởng tôi chỉ nói lời đe dọa, tôi khẳng định với mọi người là nó làm được đấy”.



Ông Châu nói lớn hơn: “Vì vậy bây giờ tôi mong các vị ở Cổ Tịch các vất vả chút, trong thời gian ngắn nhất điều tra cho tôi làm thế nào để giết được người bị giam trong tháp Bát Môn Quang?”



Tháp Bát Môn Quang là chiêu cuối cùng của tông môn. Cách dùng cụ thể của nó chỉ có tông chủ nắm rõ nhưng hiện giờ tông chủ Phó Hoành Khôn đã chết.



Vậy chỉ có thể nhờ cả vào Cổ Tịch các thôi. Hầu như thế lực nào trong Huyền Linh Sơn cũng đều có Cổ Tịch các, ở trong đó có ghi chép và sưu tầm tất cả những thông tin của thế lực đó từ lúc mới thành lập đến tận bây giờ.



“Vâng!”, bốn vị chấp sự ở Cổ Tịch các đều gật đầu, sau đó xoay người nhanh chóng đi về phía Cổ Tịch các.



“Nhị trưởng lão! Ông lập tức đến nhà họ Hồng và Chân Diễn Tông, nói cho họ biết thông tin tông chủ đã chết trong tay Tô Minh và hiện giờ Tô Minh đang bị nhốt trong tháp Bát Môn Quang. Hãy kể hết mọi chuyện cho họ nghe và bảo họ lập tức đến Phiêu Diểu Tông”, ông Châu nhìn về phía nhị trưởng lão của Phiêu Diểu Tông và ra lệnh.



“Rõ!”, nhị trưởng lão cung kính gật đầu rồi vội vã rời đi.



“Đại chấp sự! Hiện giờ ông liên lạc với tất cả thế lực phụ thuộc vào Phiêu Diểu Tông bảo họ cử tất cả tu giả võ đạo trên cảnh giới tông sư trong gia tộc của họ đến Phiêu Diểu Tông để canh giữ Phiêu Diểu Tông”, ông Châu lại nhìn về phía đại chấp sự. Đại chấp sự quản lý các chuyện bên ngoài Phiêu Diểu Tông, thế lực phụ thuộc cũng là phần việc của họ.



Đại chấp sự nhận lệnh rời đi.



“Tất cả đệ tử chân truyền và đệ tử nòng cốt, tổng cộng có 1080 người canh giữ tháp Bát Môn Quang, mọi lúc phải tạo nên trận pháp để đề phòng chuyện bất trắc”, ông Châu tiếp tục ra lệnh.



Liên tiếp mấy mệnh lệnh được ban ra, Phiêu Diểu Tông vốn hoảng loạn giờ đây lập tức ổn định trở lại.



Phải nói rằng ông Châu vẫn là người có thủ đoạn và uy tín nhất.



Trong tháp Bát Môn Quang lúc này…



Cuối cùng Tô Minh cũng dừng lại.



Anh xoay một vòng mà không nhìn ra cái gì.



Không gian trước mặt giống như vô tận, không thể đi đến cuối cùng.



“Xoẹt!”, cuối cùng Tô Minh cũng bắt đầu thử tấn công.



Thanh kiếm với toàn lực chém về phía trước.



Kiếm này đủ để giết một tu giả võ đạo đang ở cảnh giới tôn giả trung hậu kỳ nhưng khi rơi trong làn sương mù trước mặt thì nó lập tức biến mất giống như lạc vào khoảng không, không có chút hiệu quả nào.



Sau đó Tô Minh tiếp tục thử những kiểu tấn công khác.



Quyền cước và kiếm đều lập tức sử dụng, bao gồm cả thân pháp, anh tấn công mỗi vị trí trước mặt, không bỏ qua bất cứ vị trí nào, không để lọt bất cứ thứ gì nhưng vẫn không có hiệu quả.

Không biết qua bao lâu…