Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2915: “Tiền bối Bạch Bào!”




Một hồi lâu.



Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng do dự một chút, nhưng, vẫn nói: “Cậu Tô, tôi với Cực Kiếm các đích thực có một yêu cầu, cũng là nguyện vọng của các bậc tiền bối Cực Kiếm các hàng trăm triệu năm qua, chỉ là, có chút khó, thậm chí là hà khắc...”





“Ông nói đi!”, Tô Minh đáp.



“Cực Kiếm các chúng tôi là văn minh bán bộ cấp tám, còn thiếu một chút xíu là trở thành nền văn minh cấp tám chân chính, nhưng chính cái khoảng cách “một chút xíu này”, mà nhiều thế hệ tiên tổ mấy tỷ năm qua của Cực Kiếm các đã phải đổ không biết bao nhiêu là máu và công sức nhưng cũng đều không thể làm được, nếu Cực Kiếm các có thể bước vào văn minh cấp tám chân chính, thì cho dù bây giờ tôi có chết, cũng đáng!”, giọng của người đàn ông trung niên áo bào trắng có chút run rẩy, có chút kích động, có chút kỳ vọng và một chút điên rồ.



“Ý của tiền bối là, muốn tôi giúp Cực Kiếm các thăng cấp lên văn minh cấp tám sao?”, Tô Minh có chút hiểu ra.



“Đúng vậy!”, người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng gật đầu.



“Cụ thể làm thế nào để giúp Cực Kiếm các, mới có thể khiến Cực Kiếm các thăng cấp lên văn minh cấp tám?”, Tô Minh lại hỏi.



“Văn minh cấp tám có liên minh, muốn bước vào văn minh cấp tám, cần phải xin liên minh văn minh cấp tám, sau đó, chính là kiểm tra đánh giá. Chỉ cần thông qua được kiểm tra đánh giá thì cũng đã thành công hơn một nửa. Còn nửa còn lại thì là phiếu bầu của các vị phó minh chủ, cũng rất quan trọng. Vấn đề của Cực Kiếm các chúng tôi là cứ khi kiểm tra đánh giá thì lúc nào cũng kém một bước. Hơn nữa, bởi vì một số nguyên nhân khách quan. Trong số các vị phó minh chủ của liên minh, có một vị có thái độ thù địch mạnh mẽ với Cực Kiếm các chúng tôi, vẫn luôn lôi kéo các vị phó minh chủ khác, chèn ép Cực Kiếm các, để Cực Kiếm các không thể có được hơn một nửa số phiếu bầu của các vị phó minh chủ”.



“Vậy sao?”, Tô Minh gật đầu: “Tôi đồng ý!”



Tô Minh cảm thấy món nợ ân tình khó trả nhất, có thể trả càng sớm càng tốt.







Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng vô cùng vui mừng trong lòng.



Có hy vọng rồi!



Mặc dù, thực lực mà Tô Minh thi triển ra từ trước đến nay, nếu đặt trong nền văn minh cấp tám chân chính, thậm chí là trong đám quản lý của liên minh văn minh cấp tám kia, đó có thể không phải là một sự giải quyết dứt khoát, nhưng người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng kia lại rất chắc chắn rằng hiện tại, thực lực của Tô Minh đã đủ để giúp Cực Kiếm các tiến thêm một bước trên con đường tiến tới nền văn minh cấp tám, chỉ điều này thôi cũng đã đủ rồi, xét cho cùng thì tương lai, khoảng cách giữa Cực Kiếm các và nền văn minh cấp tám cũng không phải là quá xa.



“Tính danh của lão đã rất lâu rất lâu rồi không dùng đến, từ trước đến giờ vẫn luôn được gọi là Bạch Bào”, người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng lại đáp, nói ra tên của mình, tiếp tục lôi kéo mối quan hệ với Tô Minh.



“Tiền bối Bạch Bào!”, Tô Minh gật đầu, hỏi dò: “Tiền bối Bạch Bào có gấp không? Chắc là tôi vẫn phải ở lại trong Chúng Sinh các một thời gian nữa, ít thì nửa tháng, nhiều thì cũng phải ba tháng”.



Lý do rất đơn giản, thứ nhất, kho báu vật của Chúng Sinh các.



Thứ hai, anh muốn dành một chút thời gian để luyện hóa dung hợp Kiếm Y Không Tuyệt và Ma La Kiếm, muốn hấp thụ nguyên thạch không gian, cũng muốn thử nắm chắc Thì Không Châu một cách triệt để, một khi đạt được ba cái này, thì thực lực của anh có thể tiếp tục tăng vọt lên rất nhiều, đến lúc đó, bất luận là trả món nợ ân tình của Cực Kiếm các, hay là đến đại náo nền văn minh Hàn Uyên, đều sẽ tuyệt đối nắm chắc trong tay, thực lực cũng sẽ tiếp tục được nâng cao.