Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2685: “Lửa của Địa Hãm!”






Nhưng nếu nhìn kỹ hơn.



Họ vẫn đứng sừng sững trong Thiên Trọng Địa Hãm, hoàn hảo vô khuyết.



Bốn người không chịu bất kỳ thương tổn nào.





Ngay cả cơ thể cũng không run sợ.



Thậm chí còn không cong chân uốn gối.



Mắt đều đui mù rồi.



Vô số những nghi ngờ, chấn động, kinh hoàng, chết cũng không dám tin tưởng cảnh tượng trước mắt.



Cố Hoàng Sí, Tống Cẩm Phồn, Trì Thương Tuyết tất nhiên không làm được điều này.



Nhưng Tô Minh có ở đó.



Khí tức của anh khẽ bao bọc lấy cả ba người họ.



Là được rồi.



Chỉ vậy mà thôi.



“Chồng à, chuyện gì xảy ra vậy?”, Phương Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi.



“Lửa của Địa Hãm!”, nét tàn nhẫn và mong đợi trên gương mặt của Cố Hoàng Tấn cũng hơi thay đổi, ông ta không kìm được mà gầm lên một lần nữa pha trộn chút gấp gáp.



Lập tức.



“Ong…”, trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm kia trở thành một không gian khác, một dị không gian khổng lồ, không có biên giới, mà những ngọn lửa ào ào xuất hiện từ hư không, vậy mà đều là cấp bậc thủy nguyên hỏa đỉnh phong, hơn nữa còn hàm chứa hỏa đạo vận đặc biệt.



Cho dù có không gian ngăn cách của Thiên Trọng Địa Hãm nhưng nhiệt độ xung quanh phủ đệ nhà họ Cố vẫn tăng lên dữ dội, ngay cả quy luật không gian cũng bị thiêu cháy tới gãy lìa.



Cuồng bạo tăng lên.



“Lửa này…”, trong đám đông vây xem, có rất nhiều người hít ngược một ngụm khí lạnh, lửa này có chút điên rồ mà, nhà họ Cố rốt cuộc đã thu thập được bao nhiêu linh chủng hỏa đỉnh cấp mới có thể tích tụ được thành ngọn lửa thuộc về đất trời đáng sợ như vậy?



Không chỉ vậy.



Khi ngọn lửa của Địa Hãm bắt đầu cuộn trào mênh mông, tác động xé rách của trọng lực cũng không ngừng lại, vẫn gấp hàng triệu lần như cũ.



Sự chồng chất của hai yếu tố này thực sự đã tạo nên một không gian vặn xoắn tử thần không thể tưởng tượng nổi, sản sinh ra sức hủy diệt cực mạnh, cho dù thoáng liếc qua cũng có loại cảm giác kinh hãi như tim gán bị bóp nghẹt.



Thế nhưng.



Sau một vài nhịp thở.



Mọi người đều thấy.



Bên trong Thiên Trọng Địa Hãm.

Bốn người Tô Minh vẫn nguyên vẹn, không hơn không kém.