Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2560: "Cảm ơn sư tôn"




"Vậy con thôn phệ đi", giọng nói của Cố Hoàng Sí cực kỳ quái dị, bản thân ông rốt cuộc đã thu nhận một đệ tử siêu cấp quái thai đến mức độ gì thế này! Đúng, quái thai, thiên tài yêu nghiệt cái gì đều không đủ để hình dung một phần một vạn về Tô Minh.



"Còn... còn nữa", Tô Minh không lập tức thôn phệ những ốc xá kiếm trúc đó ngay, mà lại do dự, có chút ngại ngùng, nhưng.... nhưng vẫn nhỏ giọng hơn chút nữa rồi hỏi: "Còn nữa, sư tôn, đại bản doanh thứ ba dường như bị đồ nhi thôn phệ rồi, có lẽ không còn tác dụng gì nữa nhỉ?"





"Không sai, quả thực không còn tác dụng gì nữa", Cố Hoàng Sí không biết Tô Minh muốn làm gì, nhưng vẫn gật đầu.



"Nếu đã vô dụng rồi, vậy con có thể thôn phệ không gian chiến lũy của vùng dị không gian mà đại bản doanh Hạp Tự đời thứ ba ở đó không? Lãng phí thì cũng đã lãng phí rồi mà", Tô Minh cười nói, có chút hưng phấn. Mảng dị không gian nơi đại bản doanh Hạp Tự đời thứ ba tọa lạc không hề đơn giản chút nào, không gian chiến lũy tương đối ưu tú, chấn động. Nếu như có thể thôn phệ thì tuyệt đối có tác dụng lớn đối với lĩnh ngộ quy luật không gian của anh, thậm chí còn rất có khả năng lớn khiến lĩnh ngộ quy luật không gian của anh bước lên một bậc thang mới.



"Chiến lũy không gian dị không gian của đại bản doanh Hạp Tự đời thứ ba con cũng có thể thôn phệ?", Cố Hoàng Sí suýt chút nữa là rơi từ không trung xuống, thật sự có cảm giác như gặp phải quỷ.



"Có thể thử xem sao!", Tô Minh không nói chắc chắn, nhưng trên thực thế thì anh vẫn nắm khá chắc, dù sao kho tàng huyết mạch của anh là vô địch mà.



"Vậy con thôn phệ đi", Cố Hoàng Sí không chút do dự nói, không kiềm chế được còn hỏi thêm một câu: "Nhóc Tô, con đã thôn phệ khí tức kiếm đạo khổng lồ như vậy rồi, thật sự không vấn đề gì chứ?"



"Có thể có vấn đề gì ạ, nếu như phải nói có vấn đề thì có thể vẫn còn thiếu chút nữa, vẫn chưa thôn phệ sảng khoái", Tô Minh trả lời, có chút tiếc nuối, lời nói này không phải là giả mà đúng là sự thật.



Giờ phút này, trong kiếm tâm của anh đã rải rác từng giọt từng giọt nguyên dịch kiếm nguyên thần hoa kinh thế rồi.



Mỗi giọt nguyên dịch kiếm nguyên e là đều có thể chặt đứt một vực hư không, chặt đứt một vùng văn minh.



Mà nguyên dịch kiếm nguyên như vậy, anh đại khái có khoảng hơn ngàn giọt, nhưng điều đáng tiếc là chỉ còn thiếu chút xíu nữa thôi là anh đã lấp đầy hoàn toàn được cả kiếm tâm rồi.







Một khi làm được, kiếm tâm có thể lần nữa biến đổi về chất.



Đương nhiên, sự tiếc nuối này chỉ là sự chờ đời hạnh phúc bên ngoài, về sau có cơ hội tiếp tục nâng cao kiếm nguyên thì đương nhiên có thể thực hiện được, bây giờ anh đã rất hài lòng, rất mãn nguyện rồi.



Kiếm nguyên giờ phút này đã thay da đổi thịt lên Ngũ Đoạn tiền kỳ, đúng, là Ngũ Đoạn, Ngũ Đoạn trong truyền thuyết.



Có nghĩa là gì? Liên quan đến ghi chép về Ngũ Đoạn kiếm nguyên, thấp nhất thì cũng chỉ xuất hiện ở nền văn minh cấp bốn, mà hiện tại, nền văn minh mà Tô Minh tiếp xúc chỉ là nền văn minh cấp ba mà thôi.



Thuận tiện nhắc thêm một chút, cho dù là cấp độ kiếm nguyên của sư tôn Cố Hoàng Sí hiện tại cũng kém rất xa so với của anh, bởi vì cấp độ kiếm nguyên của sư tôn là bán bộ Tứ Đoạn, đương nhiên, sư tôn không phải là kiếm tu thuần túy.



"Được rồi, con đi thôn phệ chiến lũy không gian đi", Cố Hoàng Sí xua xua tay, cười khổ nói. Mơ hồ bị đả kích quá chừng, có cảm giác mộng ảo không chân thực.



"Cảm ơn sư tôn", Tô Minh chắp tay lại, sau đó thân hình lóe lên, đã đến bên cạnh chiến lũy không gian của đại bản doanh đời thứ ba, tiện đà, anh quát lớn một tiếng: "Nuốt cho ta!"

Lập tức, cả người Tô Minh lại lần nữa hóa thành một cái hắc động thôn phệ...