Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2401: Đều là tiên thể thuộc loài hoa".  




Sau khi có được cơ thể do tiên nguyên của hàng chục ngàn hoa tiên đúc thành, vận mệnh kiếm thể cũng bỗng nhiên thức tỉnh...



Dù sao, sau khi trải qua một kiếp nạn suýt nữa bị Tô Minh giết chết, cô ta đã lập tức mở bàn tay vàng.



Giờ mới bao lâu chứ? Cô ta chẳng những lành hẳn vết thương, vả lại cảnh giới võ đạo đã đạt tới Tiên Đế tầng chín!





Đúng vậy, là tầng chín! Tiến bộ cả mấy cảnh giới nhỏ...



Hơn nữa, đây chỉ là cảnh giới, thực tế, sức chiến đấu còn tiến bộ nhiều hơn, chắc phải mạnh hơn mười, hay mấy chục lần chứ ít gì.



Cảnh giới Tiên Đế tầng chín của cô ta chắc cũng chẳng kém hơn Tiên Tổ tầng một bình thường là bao. Nhưng dù thế, trong đầu Huyền Diễm Thiên Lan cũng không phải là tìm Tô Minh báo thù vì cô ta không nắm chắc sẽ thắng.



Có lẽ, Tô Minh đã để lại một bóng ma quá sâu trong lòng cô ta.



Nếu giờ không nắm chắc 100% thì Huyền Diễm Thiên Lan sẽ không muốn đối mặt với Tô Minh. Cô ta định tiếp tục tu luyện, gia tăng thực lực của mình lên.



Vì vậy, cô ta đi theo chỉ dẫn của ý trời, đi đến Vô Lượng kiếm thành.



Huyền Diễm Thiên Lan nhìn chằm chằm vào thanh kiếm cắm ở trên đài đấu kiếm cách mình 30 bước kia, không hiểu sao vạn mệnh kiếm thể của mình lại khẽ run lên, dường như rất kích động!



"Thật là một thanh kiếm tốt", đôi mắt xinh đẹp của Huyền Diễm Thiên Lan lóe lên, lẩm bẩm, có hơi ước ao, cô ta muốn có thanh kiếm này.



Có điều, cô ta cũng không có hành động thiếu suy nghĩ.



Đúng lúc này, có một đám người chậm rãi hạ xuống.



"Thành chủ lại đột phá! Tiên Tổ tầng năm! Trời đất ơi!"



"Khí tức của thành chủ nhạt như không hề tồn tại vậy, điều này cho thấy thực lực của ông ấy lại mạnh lên rồi".



"Cô cả vẫn xinh đẹp quyến rũ như xưa".



"Cô hai cũng rất xinh đẹp! Khí khái cực kỳ, kiếm ý mạnh mẽ sắc bén kinh người luôn!"



...



Đó chính là đoàn người của phủ thành chủ.



Người dẫn đầu chính là Tiêu Quân, Bạch Mộc Huyên, Nghiêm Hà và một số hộ pháp, chấp sự, người hầu của phủ thành chủ. Một hàng người hơn mười người, yếu nhất cũng là Tiên Đế, không tính Tiêu Quân thì vẫn còn hai Tiên Tổ. Một đội hình rất khủng bố.



"Sư phụ, Huyền Diễm Thiên Lan đẹp ghê đó", Bạch Mộc Huyên cười khúc khích: "Hình như là người trong tộc của con, đều là tiên thể thuộc loài hoa".



Bạch Mộc Huyên mặc một chiếc váy màu hồng nhạt trông như tiên nữ, đeo trang sức tinh xảo, trang nhã, khẽ che miệng, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Huyền Diễm Thiên Lan. Cô ta nói xong, bèn bước tới: "Xin chào, em gái Thiên Lan, chị là Bạch Mộc Huyên, có lẽ sau này sẽ là đại sư tỷ của em đó".



Huyền Diễm Thiên Lan này đã tới Vô Lượng kiếm thành, sau khi thi rút kiếm, chắc chắn sẽ bị sư phụ thu làm đệ tử thứ tư. Tuy cuối cùng, sư phụ sẽ cướp đi vận mệnh kiếm thể của cô ta, nhưng trong thời gian ngắn, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì.



"Bạch sư tỷ", Huyền Diễm Thiên Lan chào hỏi, tuy không xa lánh, nhưng cũng không thân thiết. Đây là tính cách của cô ta, khá là lạnh lùng.



"Thiên Lan, nghe đồn, người rút được thanh kiếm này sẽ khám phá được nền kiếm đạo đỉnh cấp, hơn 1 tỷ năm qua, có vô số kiếm tu cực mạnh ở mọi thời đại từng thử, nhưng thành tích tốt nhất chỉ đến gần được nó khoảng 3 bước, rồi không thể tiến thêm được nữa. Bổn tọa rất mong đợi biểu hiện của cô, mong cô có thể lập nên kỳ tích, sáng tạo ra thành tích tốt nhất, thậm chí là đụng tới nó", Tiêu Quân cũng bước tới, cổ vũ.