Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2366: Anh không muốn bỏ qua bất cứ chút nào.   




Tô Minh định làm gì thế kia?



Lẽ nào anh định tu luyện bây giờ sao?



“Mày định… Định làm gì cái ngục tù kiếm trận này?”, lão tổ Hoang Diệm không hiểu, sau đó là kinh ngạc, rồi lại ha ha cười lớn, điệu cười đầy nham hiểu, cười đến nỗi rơi nước mắt: “Ha ha ha… Này chàng trai! Mày cũng ảo tưởng quá đấy! Đúng vậy! Cái kiếm trận giam cầm tao rất mạnh, vô cùng mạnh, kiếm ý trong đó cũng vô cùng mạnh. Nếu như thật sự có thể nuốt trọn được nó thì sẽ có được rất nhiều lợi ích. Nhưng làm người thì điều quan trọng nhất là biết mình là ai. Mày cũng không cần phải ngu ngốc như thế chứ? Buồn cười chết đi được”.





Lão tổ Hoang Diệm đúng là cười chế giễu từ tận đáy lòng.



Ngục tù kiếm trận này mà dễ đánh vậy sao?



Nếu dễ như vậy thì mấy chục năm qua, lão tổ Hoang Diệm dùng bao nhiêu thủ đoạn thì đã phá được từ lâu rồi?



Có nằm mơ ông ta cũng muốn mình được tự do.



Nhưng kết quả là, đến giờ ông ta vẫn bị giam ở đây, thậm chí sự tồn tại của kiếm trận này còn thôi thúc kiếm ý sát đạo quyết liệt trong cơ thể khiến vết thương của ông ta không thể khỏi được. Không nói cũng rõ ngục tù kiếm trận này mạnh đến mức nào? Chỉ e đó ở cấp bậc không thể tưởng tượng nổi… Tô Minh lại định có ý đồ với nó? Đúng là nực cười.



“Lão tổ hy vọng mày thật sự có thể phá được thành công ngục tù kiếm trận này, vậy thì lão tổ sẽ thoát được. Lúc đó ai bóp chết ai cũng không biết được đâu”, lão tổ Hoang Diệm nhe răng cười, nói.



Ông ta bị ngục tù kiếm trận giam cầm, Tô Minh có thể đứng bên ngoài ra tay giết chết ông ta, điều này không hề khó.



Nhưng ngộ nhỡ Tô Minh thật sự có thể nuốt trọn ngục tù kiếm trận này thì sao, ha ha… Vậy thì ông ta có thể thoát ra ngoài rồi. Chỉ cần có thể thoát ra thì thực lực ngay lập tức sẽ được khôi phục lại.



Đến lúc đó, khì khì…







Vì vậy, từ tận đáy lòng lão tổ Hoang Diệm vẫn thật sự hy vọng Tô Minh có thể thành công. Tiếc rằng đây chỉ là ảo tượng không đúng với thực tế mà thôi.



Trên thực tế, để an toàn Tô Minh vẫn chọn cách giết chết lão tổ Hoang Diệm trước rồi mới nhòm ngó đến ngục tù kiếm trận kia. Như vậy chẳng phải tốt hơn sao?



Nhưng Tô Minh chắc chắn, kiếm ý sát đạo còn sót lại trong cơ thể lão tổ Hoang Diệm có cùng nguồn gốc với ngục tù kiếm trận, như mối quan hệ giữa chìa khóa và ổ khóa.



Nếu như giết chết lão tổ Hoang Diệm thì những kiếm ý sát đạo trong người ông ta cũng sẽ biến mất. Lúc đó ngộ nhỡ cả ngục tù kiếm trận cũng bị ảnh hưởng thì không hay rồi.



Tô Minh muốn có được ngục tù kiếm trận hoàn chỉnh để mang lại tất cả lợi ích cho mình.



Anh không muốn bỏ qua bất cứ chút nào.



Còn khi lão tổ Hoang Diệm thoát ra được ngoài thì Tô Minh có gặp nguy hiểm không? Ha ha… Thật sự có thể nuốt trọn được ngục tù kiếm trận này thì đến lúc đó còn phải sợ ông ta thoát ra sao? Đúng là nực cười!



Tô Minh ngồi khoanh chân trước ngục tù kiếm trận.



Trước tiên anh để bản thân mình thật thoải mái, đồng thời điều khiển bia Huyền Diệu làm phòng ngự cho mình, đề phòng trong lúc quan trọng lão tổ Hoang Diệm đánh lén. Một bia Huyền Diệu là đủ rồi, lão tổ Hoang Diệm bị nhốt trong đó không thể khiến cả Hoang Diệm ra tay được. Chỉ dựa vào thủ đoạn của một mình lão tổ Hoang Diệm thì không thể nào phá được phòng ngự của bia Huyền Diệu.



Vì vậy Tô Minh chỉ để ý đến ngục tù kiếm trận.



Đầu tiên là thăm dò.