Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2204: Ngay sau đó là dung hợp.  




Bản tính của cô ta là thích mạo hiểm.



Nếu đi cùng Phù Dịch, Phù Nhẫn thì gần như là không gặp nguy hiểm gì.



Phù Dịch quá mạnh!



Mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng.





Mạnh đến mức thi đấu bí cảnh cũng không có chút gay cấn gì, giống như chơi trò trẻ con vậy.



Vì vậy cô ta suy nghĩ kỹ càng.



Vẫn quyết định tạm thời tách ra.



“Khinh Khinh…”, Phù Dịch khẽ nhíu mày, muốn khuyên nhủ gì đó.



Lại bị Ninh Khinh Khinh ngắt lời: “Tôi đã quyết rồi, chỉ là tạm thời tách ra, có lẽ, lúc sau tôi chơi mệt rồi gặp lại mọi người, chúng ta lại tiếp tục đi cùng nhau”.



Nói xong, thậm chí không để cho Phù Dịch có cơ hội lên tiếng, cô ta đã lập tức hoá thành cái bóng rồi biến mất.



Vô cùng vô cùng đúng lúc chính là, hướng cô ta đi vào lại chính là khu vực nguy hiểm mà Tô Minh và Huyền Sơ Tình đang ở đó.



“Phù Dịch, xem ra Khinh Khinh đã có chút thiện cảm rồi, không cần phải quá gấp gáp, còn về an toàn của cô ấy, con bài trong tay chắc chắn không ít, bảo vệ mạng sống cũng không vấn đề gì!”, Phù Nhẫn an ủi nói.



“Không sai!”, Phù Dịch gật đầu: “Chúng ta tăng tốc thôi. Thuận tiện, đi tìm Huyền Sơ Tình, Huyền Thi Yến…”



Nhắc đến Huyền Sơ Tình và Huyền Thi Yến, gương mặt Phù Dịch chợt có chút tàn nhẫn.



“Ầm! Ầm! Ầm!”



Tâm Thiên Vẫn Kiếm mạnh mẽ đang rung lên.



Mặc dù không phải một trái tim nhưng còn hơn hẳn cả trái tim.



Hao phí cả mười mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng Tô Minh cũng ngưng tụ nuôi dưỡng thành công tâm Thiên Vẫn Kiếm.



“Xuất!”, Tô Minh hít sâu một hơi, tinh thần tập trung tới cực hạn, bắt đầu lấy kiếm tâm của Thiên Vẫn ra khỏi kho tàng huyết mạch sử dụng.



Quá trình này, nhanh, tàn nhẫn, đúng lúc, lại vô cùng chính xác, không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào.



Trong chớp mắt.



Kiếm tâm của Thiên Vẫn từ trong kho tàng huyết mạnh đã đi ra.



Không có chút khoảng trống thời gian nào, kiếm tâm của Thiên Vẫn lập tức đi vào trong tim Tô Minh.



Ngay sau đó là dung hợp.



Đúng.



Kiếm tâm của Thiên Vẫn này được hình thành từ kiếm tâm đã dung hợp với tim của bản thân Tô Minh!



“Bịch! Bịch! Bịch!”. Trong lúc dung hợp, tiếng tim đập vô cùng mạnh mẽ.



Như tiếng nổ vang của kiếm.



Ở phía xa, ở một góc quảng trường, sắc mặt Huyền Sở Tình đột nhiên trắng nhợt, điên cuồng dồn nén Tiên Nguyên để ngăn chặn thì lại bị âm thanh kiếm liên tục, ồ ạt đánh vào tai.