Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2095: Chắc là ghen tỵ với mình đến chết mất.   




“Yên tâm đi!”, Hổ Vân đắc ý cười, nói: “Chút chuyện nhỏ này tôi chuẩn bị từ lâu rồi”.



Mặc dù hôm nay là lễ cưới của nhà gái nhưng phía nhà họ Chu cũng cử người tới.



Mặc dù bố của Chu Tồn Uyên vẫn đang bế quan nên không đến đợc nhưng phía nhà họ Chu cử mấy trưởng lão và chú của Chu Tồn Uyên đến. Những người này đều là nhân vật lớn, vì vậy cô ta không thể để mất mặt được.





Hơn nữa Chu Tồn Uyên còn nói hắn ta có mấy người bạn cũng đến. Những người này đều có tên trong bảng xếp hạng Thăng Hồng.



Dù sao thì hôn lễ hôm nay nhất định sẽ có người phải ngưỡng mộ.



Hơn nữa, uy danh của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ được tăng lên rất nhiều.



Mấy tỷ năm nay, mấy tầng xung quanh tầng Nghịch Huyết Ma Hổ đều có nhiều xích mích với tầng Nghịch Huyết Ma Hổ.



Nhân cơ hội lần này Hổ Vân gả cho Chu Tồn Uyên nên bố cô ta đã mời tất cả những người có thể mời đến. Bất luận là bạn bè hay kẻ địch, để xem sau khi hôn lễ này kết thúc còn kẻ nào dám đối đầu với tầng Nghịch Huyết Ma Hổ nữa không?



Thật sự Hổ Vân không thể nhẫn nại chờ xem phản ứng của đám ‘chị em tốt’ mà từ nhỏ đến lớn đều nhằm vào mình.



Chắc là ghen tỵ với mình đến chết mất.



Thời gian dần trôi, rất nhanh đã đến buổi trưa, hôn lễ cũng sắp bắt đầu.







Là tộc trưởng của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ nên Hổ Chính Kiếm dẫn theo hai vị trưởng lão của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ đang đón khách ở cổng của sân võ đạo.



Những khách quý có thực lực và bối cảnh vừa vừa thì do hai trưởng lão tiếp đón.



Còn những người có thực lực mạnh và bối cảnh lớn thì tất nhiên sẽ do Hổ Chính Kiếm tiếp đón.



“Xin chào tộc trưởng tộc Vân Nham! Tôi sắp xếp vị trí cho ông rồi ạ”, lại một nhân vật lớn đến.



Tộc Vân Nham cách tầng Nghịch Huyết Ma Hổ khá xa, trước nay không có giao lưu gì.



Hôn lễ lần này không mời họ đến nhưng tộc trưởng tộc Vân Nham vẫn dẫn theo vợ con ‘không mời mà đến’ khiến Hổ Chính Kiếm vô cùng bất ngờ và vui sướng.



Ông ta khom người đích thân dẫn đường cho đám tộc trưởng tộc Vân Nham vào chỗ ngồi.



“Tộc trưởng Hổ! Sau này chúng ta qua lại nhiều hơn nha!”, tộc trưởng tộc Vân Nham là một người đàn ông trung niên mập mạp, vỗ vai Hổ Chính Kiếm, nói.



“Vâng vâng! Phải vậy chứ ạ!”, Hổ Chính Kiếm vội nói, trong lòng vui mừng.



Trên thực tế, tộc Vân Nham trước đây là thế lực mà Hổ Chính Kiếm muốn bám vào cũng không có cơ hội. Hôm nay cũng có mấy người đến theo kiểu ‘không mời mà đến’ này.



Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ, kính sợ và phức tạp của những người bạn cũ hay đối thủ cũ đang ngồi ở vị trí kia, Hổ Chính Kiếm cảm thấy vô cùng thỏa mãn.



Cả nền văn minh Trạch có tầm trăm triệu thế lực nhưng thế lực hạng hai thì có được bao nhiêu? Tính cả vào có được một ngàn không?