Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1914: Đây hoàn toàn là ác mộng!  




"Rầm rập, rầm rập", người nhà họ Nguyên trên sân Võ đạo lập tức lùi về phía sau, lộ ra trung tâm sân.



Tô Ly định ngăn cản, thậm chí là vọt tới chắn trước mặt Tô Minh. Cô cũng không tin bố ở đây mà có thể trơ mắt nhìn mình chết trong tay Nguyên Ương, có thể nhìn anh em ruột tự giết lẫn nhau.



Đáng tiếc, hình như Nguyên Chấp đã sớm đoán được Tô Ly muốn làm gì nên ông ta đã dùng khí thế dựng nên một vách tường ngăn cản Tô Ly.





"Ra tay đi", Nguyên Ương giơ tay mời, sau đó, hắn ta chắp tay sau lưng, lộ ra nụ cười chán chường.



Thoáng chốc, đám tu giả võ đạo nhà họ Nguyên xung quanh sân võ đạo đều không nhịn được nhỏ giọng xì xào bàn tán.







Một kiếm ấy của Tô Minh, chỉ cần là tu giả võ đạo nào đạt tới cấp bậc Đại Đế cũng có thể miễn cưỡng đủ tư cách cảm nhận được sức mạnh trong nó. Giờ phút này, tinh thần họ đều chấn động một cách mãnh liệt, gần như sụp đổ!



Chưa nói tới chuyện khác, chỉ riêng sức mạnh của nó thôi đã... Một ngàn tỷ?



Ngàn tỷ ư?



Cũng không phải là một ngàn tỷ.



Trong tình huống mà Tô Minh sử dụng kho tàng huyết mạch thì riêng sức mạnh đã sắp đạt tới 200 tỷ rồi. Mà dưới quy luật không gian nữa thì phải gấp sáu hay thậm chí là gấp bảy lần.



Cho nên một kiếm này, chỉ riêng sức mạnh thôi đã đạt tới con số gần 1300 tỷ rồi.



Dù là Đại Đế trung vị chín chuyển cũng rất khó mà đạt được con số ấy! Nó hoàn toàn là một con số viển vông! Một con số thiên văn!



Thanh kiếm Tô Minh đang dùng là Tù Ma, có cấp bậc Chí Bảo Hỗn Độn thượng phẩm, tất nhiên nó cũng được gia tăng thêm nhiều thứ. Mặc dù bảo bối cấp bậc Hỗn Độn thượng phẩm ở vực Hỗn Độn không phải là vô cùng hiếm thấy nhưng cũng không phải là phổ biến.



Còn có kiếm ý, một kiếm này của Tô Minh cũng dùng tới kiếm ý! Kiếm ý lục đoạn đỉnh phong gần như đạt tới bán bộ thất đoạn.



Một kiếm này của Tô Minh thật sự không thể nói là dùng dao mổ trâu đi giết gà nữa mà là dùng dao chém cá voi đi giết kiến mới đúng.



Với 1300 tỷ sức mạnh, lục đoạn kiếm ý, Nguyên Ương còn chơi kiểu gì?



Giờ phút này, Nguyên Ương như suýt bị rút thần hồn ra.



Không có bất cứ lời nào có thể miêu tả được sự sợ hãi đến từ trong máu như bây giờ hết.



Một thứ rác rưởi mà hắn ta cho là ngay cả người hầu của mình cũng không bằng, kẻ mà mình chỉ dùng một ngón tay cũng có thể giết chết một trăm lần, thế mà lại lấy ra một thanh kiếm mạnh đến nỗi có thể giết chết cha hắn ta, thậm chí là cả những Thái thượng trưởng lão cao cấp nhất trong nhà họ Nguyên?



Đây hoàn toàn là ác mộng!



Cũng may mà có tiếng hét của Nguyên Chấp và Chu Tàng Kiếm, hắn ta chợt hoàn hồn lại từ trong giây phút sống còn ấy!



“Kinh Thần Nộ!", Nguyên Ương lập tức lấy ra một trang kim loại màu máu. Cái gì mà nhường Tô Minh ba chiêu, cái gì mà khoe khoang ngầu lòi lúc trước, tất cả đều bị hắn ta vứt ra sau đầu. Đến khi Tô Minh thật sự ra tay, trong đầu Nguyên Ương chỉ còn sót lại một suy nghĩ đó chính là sống sót.

Miếng kim loại mỏng như lát cắt, từng con chữ bên trên dập dờn, phát ra ánh sáng đỏ chói mắt, kết hợp với khí tức Hỗn Độn vô cùng vô tận. Hình thành một lớp màng bọc Hỗn Độn, lập tức chắn trước người Nguyên Ương.