Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1897: Sợ đến nỗi choáng váng.  




Đơn giản.



Với Tô Minh mà nói.



Tái tạo đại đạo quả vị là chuyện hết sức đơn giản.



Chỉ cần ý chí Đại Đạo ban đầu không còn nữa.





Anh tái tạo lại, có thể nói là đơn giản như uống nước vậy.







Trong cơ thể, dùng bảo tàng huyết mạch trấn áp, cố gắng dung hợp chân khí Hỗn Độn cùng với hơi thở sinh mệnh từ Cây Thế Giới chuẩn bị từ rất lâu, sau đó lại dùng Pháp Tắc Trường Hà lược lại một lần.



Dòng khí màu tím lập tức xuất hiện một cách quỷ dị.



Vừa xuất hiện.



Có thể thấy dòng khí màu tím đó như đang nhanh chóng hòa vào vạn vật của đất trời vậy.



Cứ như cá gặp nước.



Dòng khí màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, là thật sự biến mất.



Nhưng sau đó, chỉ vài giây sau dòng khí tím đã quay trở lại!



Một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt.



Thế nhưng dòng khí tím xuất hiện lần này hoàn toàn khác biệt, bên trong là núi sông Thương Mang, mặt trời mặt trăng cùng sao sáng, vạn vật đại đạo, đất trời ngang dọc…



Tất nhiên nó được liên kết với thế giới Đại Thiên.



Tất nhiên nó mang trong mình số mệnh của cả thế giới Đại Thiên này.



Hơn nữa, điều kỳ diệu nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của dòng khí tím ấy.



Dòng khí màu tím được nhắc đến chính là đại đạo quả vị.



Tô Minh cũng được tính là chủ nhân của đại đạo quả vị.



Anh có thể thông qua đại đạo quả vị này để nắm trong tay cả thế giới Đại Thiên.



Hơn nữa.



Anh còn có thể điều đạo được những thần phạt Đại Đạo của thế giới Đại Thiên sau này.



Nhưng hay nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của đại đạo quả vị, chứ không phải là ý chí Đại Đạo khi dung hợp với đại đạo quả vị, thế nên… Anh sẽ không bị đại đạo quả vị hạn chế cơ thể cũng như cắn trả.



Tô Minh cũng không có hứng thú làm ý chí Đại Đạo, nếu không sau này anh muốn giết ai ở thế giới Đại Thiên này còn bị cắn trả lại à? Còn bị bó tay bó chân ư?



Anh đang cưỡi trên đầu đại đạo quả vị, ra lệnh cho đại đạo quả vị, chẳng khác gì điều khiển đại đạo quả vị, không bị đại đạo quả vị khống chế.



Tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa.



“Cậu… Cậu… Cậu…”, Minh Kiệt thấy thế thì sợ đến nỗi máu thịt trong người như hòa tan.



Sợ đến nỗi choáng váng.



Tô Minh lại… Lại có thể tái tạo đại đạo quả vị?



Máu tươi trong người Minh Kiệt như đang muốn nổ tung ngay lập tức.

Hoảng sợ và chấn động lận lượt thay phiên nhau… Khiến ông ta bị chìm trong trạng thái khó diễn tả thành lời.