Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1826: "Binh khí Vĩnh Hằng?"  




Cho dù dùng trận pháp này thì cũng phải mất ba canh giờ mới có thể đến được thế giới Tiểu Thiên của nền văn minh Xương.



"Đây đã là rất nhanh rất nhanh rồi, anh Tô, nếu như không có cửa trận pháp này cho dù có dựa vào trình độ khống chế quy luật không gian hiện nay của anh e là cũng phải tám ngày mười ngày mới trở về nền văn minh Xương được. Đỉnh Thần Ma đã đưa anh vào sâu trong hư không cách quá xa nền văn minh Xương, bằng không ý chí Đại Đạo của thế giới Đại Thiên không chừng có thể cảm nhận được anh đó, nếu như vậy, trong những ngày anh hôn mê mà anh bị ý chí Đại Đạo tìm thấy, rõ ràng kết cục sẽ rất thảm", Thiên Nữ Tạo Hóa nói.





"Ừm", Tô Minh gật đầu, rất có lý, nhưng anh thật sự rất sốt ruột.



Chiến Uyên đang sớm chiều gần kề nguy hiểm!



Nhà họ Tô đang kề cận nguy hiểm!



"Anh Tô, vội cũng vô dụng, bổn Thiên Nữ khuyên anh, trong ba canh giờ này đừng lãng phí, kiểm tra chút thu hoạch đạt được từ tộc Ma Tuyền đi, xem xem có gì có thể dùng được không. Trở về nền văn minh Xương chắc chắn sẽ là một trận ác chiến, bây giờ nên nắm bắt từng giây từng phút để gia tăng thực lực".



Tô Minh hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng bình tĩnh lại.



Anh biết, những gì Thiên Nữ Tạo Hóa nói là đúng.



Anh bắt đầu kiểm tra thu hoạch của mình.



Có điều ngoại trừ Tù Ma ra thì trong số mấy chục bộ Hỗn Độn chí bảo và Hỗn Độn linh bảo còn lại bộ nào cũng lọt vào mắt Tô Minh.



Cũng không lãng phí.



Tâm thần khẽ động, người tuyệt đối kiên quyết như Tô Minh lại đem toàn bộ mấy chục kiện Hỗn Độn linh bảo và Hỗn Độn chí bảo mà anh chuẩn bị để lại tặng cho người thân, bạn gái, bạn bè của mình biến thành chất dinh dưỡng, dùng kho tàng huyết mạch trấn áp xé rách, sau đó đút cho bia Huyền Diệu.



"Thiên Nữ tiền bối, tôi luôn có trực giác, bia Huyền Diệu lần này thôn phệ xong những đồ tốt này xong có lẽ sẽ tiến cấp, nếu là Hỗn Độn chí bảo tiến cấp thì có thể đạt đến mức độ nào?", Tô Minh hỏi.



"Sau Hỗn Độn chí bảo chính là binh khí Vĩnh Hằng!"



"Binh khí Vĩnh Hằng?"



"Trên lý thuyết, mỗi bộ binh khí Vĩnh Hằng đều có thể bất tử bất diệt, có thể trấn áp vận mệnh văn minh của một nền văn minh cấp thấp! Cũng chính vì vậy, một nền văn minh chỉ có thể sản sinh ra một bộ binh khí Vĩnh Hằng!"



Nữ thần Tạo Hóa đáp: “Cho nên, bia Huyền Diệu của anh cho dù cắn nuốt hàng chục bảo vật hỗn độn, muốn thăng cấp trở thành binh khí Vĩnh Hằng, cũng không thể làm được, bởi vì nền văn minh Xương trước mắt chắc chắn còn tồn tại một binh khí Vĩnh Hằng khác, nếu không có nó, sự may mắn sớm đã tiêu vong, trôi đi cả rồi, nền văn Xương cũng sẽ biến thành một nền văn minh chết từ lâu”.



“Là vậy sao?”, Tô Minh nhíu mày: “Vậy có nghĩa là bia Huyền Diệu của tôi đã đến cực hạn rồi?”



Không còn khả năng tiếp tục thăng cấp nữa?



“Ha ha vẫn còn sớm chán”, thiên nữ Tạo Hóa cười giải thích: “Từ chí bảo hỗn độn thượng phẩm tới binh khí Vĩnh Hằng mặc dù ở giữa không còn cấp bậc binh khí nào khác, nhưng cũng phải tiến từng bước lên trời như bình thường mới được. Hiện tại bia Huyền Diệu của anh dù được coi là tương đối mạnh trong số những chí bảo hỗn độn, nhưng cũng không được tính là vô địch. Ngay cả khi nó cắn nuốt thêm hàng chục bảo vật hỗn độn khác, theo ước tính của bổn cung, khoảng cách tới binh khí Vĩnh Hằng vẫn còn rất xa. Nếu thực sự có một ngày, bia Huyền Diệu đạt tới cấp bậc Vĩnh Hằng, lại vì nền văn minh Xương còn một binh khí Vĩnh Hằng khác mà ngưng trệ từ đó không có cách nào thăng cấp, cũng không khó, tìm cơ hội đoạt được món binh khí Vĩnh Hằng đó để bia Huyền Diệu cắn nuốt, chiếm lấy là được. Một nền văn minh chỉ có thể sinh ra một binh khí Vĩnh Hằng mà thôi, nhưng cũng không đại biểu cho việc không thể thay thế”.