Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1822: Chính là Thẩm Thương Khung!  




Vậy thì, chỉ có thể tính lên đầu bạn bè thân thích của Tô Minh thôi.



"Bán Bán Bán Đế", bên dưới, vô số người ở Chiến Uyên gần như đều bị dọa cho nói không nên lời, đứng không vững.



Hiện tại người mạnh nhất của thế giới Tiểu Thiên cũng mới chỉ đạt đến cảnh giới Văn Đạo, hoặc là cảnh giới Hằng Đạo nhỉ? Còn chưa vượt qua cảnh giới Dung Đạo nữa!





Ngay đến vực chủ e là cũng không.



Mà Bán Đế? Một vị Bán Đế ước chừng có thể hủy diệt cả thế giới Tiểu Thiên ấy chứ?



Đây là một dạng tuyệt vọng cỡ nào?



Ngay sau đó.



Chợt thấy, trong Chiến Uyên vô số người dân liền quỳ xuống.



Cầu xin.



"Thượng tiên, xin tha mạng! Tôi và Tô Minh không có bất cứ liên quan nào!"



"Thượng tiên, tên tiểu tạp chủng Tô Minh đó khi còn ở thế giới Tiểu Thiên đã tác oai tác quái, sớm đáng chết từ lâu, hiện giờ chết ở thế giới Đại Thiên cũng là chết đúng chỗ, không liên quan gì đến chúng tôi cả!"



"Thượng tiên, chúng tôi chỉ là vì sự phồn hoa của Chiến Uyên cho nên mới tới Chiến Uyên làm ăn, không phải người nhà họ Tô, mong thượng tiên tha mạng!"



"Thượng tiên, xin tha mạng!"



Tiếng kêu rên cầu khẩn xin tha vang vọng.



Những tiếc khóc lóc chửi bới kết thành một mảng.



Tựa như địa ngục.



"Tại sao ngươi không quỳ xuống xin tha?", Thân Đồ Qua có chút hứng thú, đứng từ trên cao nhìn xuống nhà họ Tô ở Chiến Thành, toàn bộ người nhà họ Tô đều đã tụ tập tại sân võ đạo của nhà họ Tô, dẫn đầu chính là mấy người Tô Chấn Trầm, Tùy Thanh Liên và cả Quý Thanh Hòa, Tiêu Nguyệt.



"Quỳ xuống? Lúc con trai tôi chưa chết thì hạng xấu xa như các người nào dám xuống thế giới Tiểu Thiên, tới nhà họ Tô tôi chứ?", Tô Chấn Trầm cực kỳ khinh bỉ: "Giờ con trai tôi chết rồi mới dám diễu võ dương oai, đến đây báo thù, nực cười!"



Tô Chấn Trầm ngẩng đầu ưỡn ngực.



Không có bất cứ sợ hãi nào.



"Vớ vẩn! Con trai ông, Tô Minh, chỉ là một tên vô dụng, nếu hắn không chết ở chiến trường Thần Ma thì cũng không cần đến Thân Đồ huynh ra tay, chỉ cần tôi đây cũng có thể dễ dàng giết chết con trai ông!", chưa đợi cho Thân Đồ Qua lên tiếng, trên tàu chiến đấu con thoi của học viện Tiên Lạc có một người thanh niên đột nhiên lớn tiếng quát lên.



Chính là Thẩm Thương Khung!



Chính là người đứng đầu danh sách yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc, Thẩm Thương Khung!



Thẩm THương Khung vừa dứt lời.



Đột nhiên từ phía cuối chân trời truyền đến một tràng tiếng mắng chửi.

"Chém gió cái gì mà thúi vậy! Một học viện Tiên Lạc nhỏ bé bị anh Tô tìm đến tận cửa, suýt chút nữa là cả học viện bị anh Tô cho diệt môn luôn rồi, thứ vô dụng như mày mà cũng đòi dễ dàng giết chết anh Tô ư? Anh Tô lúc trước khi chưa ngã xuống ở chiến trường Thần Ma, vị trí đứng đầu danh sách yêu nghiệt ở học viện Tiên Lạc của mày còn bỏ trống đó, sợ hãi lại có kết cục giống như Chu Huyền và Chung Ly Tĩnh đó, sao hả? Bây giờ anh Tô đã chết nên lại bắt đầu vờ vịt ức hiếp người khác đúng không? Nào nào nào, Hổ gia tao sẽ đấu tay đôi với mày, là đàn ông thì đứng ra đi!"