Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1695: Hóa thành sương máu.  




Hít sâu một hơi, Lâu Khuyết không kiềm được lại mở miệng: “Huynh đài giống như có chút không biết lễ phép”.



Thanh niên áo gai vải thô mở mắt.



Nhìn về bầu trời phía trước.



Gã nhìn về phía Lâu Khuyết: “Ngươi vẫn không xứng uống trà với Tư Đồ Phụng ta”.





Giọng nói rất bình thản.



Rất lạnh.



Rất hờ hững.



Lời này vừa nói ra.



Mọi âm thanh tĩnh lặng!



Ngay cả bản thân Lâu Khuyết cũng bối rối.



Hắn tự cho rằng bản thân khá ngông cuồng.



Nào có ngờ…



Ước chừng sau mấy hơi thở, Lâu Khuyết lập tức mặt đầy hung hăng.



Trực tiếp muốn ra tay.



Nhưng ngay lúc này.



“Phù…”



Một tiếng xé gió khác thường rất nhỏ vang lên.



Giống như một điểm sáng ảo giác lóe lên trước người Tư Đồ Phụng.



Giống như Tư Đồ Phụng xuất đao?



Nhưng cũng không có nhìn thấy gã rút đao!



Rõ ràng Tư Đồ Phụng vẫn ngồi xếp bằng ở đó, loan đao hình cung cực lớn còn ở sau lưng.



Nhưng mà…



Sau nửa cái hít thở.



“Phụt!”



Trên không.



Cơ thể Lâu Khuyết lập tức nổ tung.



Hóa thành sương máu.



Thần hồn cũng bị chém đứt.



Tứ Điện Tử Lâu… Lâu… Lâu Khuyết chết.



Chết!



Cứ chết như vậy!



Danh tiếng Tứ Điện Tử Lâu Khuyết kia đặc biệt lớn, gần đây hung uy chấn động, khiến lòng người phát run, không dám nhìn thẳng, cứ… cứ chết như vậy!



Như trò đùa.

So với ảo giác còn phải ảo giác chục vạn lần.