Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1333: “Luân Hồi Thiên Kiếp!”




Xuất hiện ảo giác rằng mình có thể dùng kiếm này lay động quá khứ, chặt đứt thời gian.



Một kiếm này, thật sự rất mạnh.



Trong nháy mắt, Kim Tố Y đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt như tro tàn, hai mắt hoảng sợ! Như thể vừa trông thấy cảnh tượng đáng sợ nhất trên đời này!





“Luân Hồi Thiên Kiếp!”, Kim Tố Y không hề do dự, hơi thở chợt thay đổi, nếu như một giây trước vẫn là cái vẻ chẳng gì đáng màng tới, mọi thứ đều là tĩnh lặng thì giờ phút này đây nó trở nên bùng nổ, hơi thở hủy diệt có thể làm mai một cả thế giới nhanh chóng tỏa ra từ người cô ta.



Cùng lúc đó, cả người Kim Tố Y cũng chìm trong màn mây màu tím, màu tím đó cực kỳ tinh khiết và linh động, như một đám tinh linh tím đang chạy nhảy, trong lúc nó chạy nhảy thì sấm sét mạnh điên cuồng nổi lên.



Kim Tố Y lập tức biến thành thần sấm.



Quy luật Sấm Sét bao quanh người, hai mắt ẩn chứa hơi thở sát phạt của thần, một màu tím đen, đôi mắt ấy lướt qua như có thể dừng lại hết tất cả mọi thứ.



Bấy giờ, hơi thở quy luật Sấm Sét trên người Kim Tố Y rõ ràng đang phá tan cảnh giới Thăng Hoa, hơn nữa vẫn còn tiếp tục đánh tới, đáng sợ như thế.



Không chỉ quy luật Sấm Sét mà còn có một quy luật Luân Hồi kỳ lạ đầy bí ẩn hiện lên quanh Kim Tố Y, cảnh tượng Kim Tố Y luân hồi bảy kiếp này cứ như đang hóa thành thước phim được trình chiếu bao quanh cô ta.



Bấy giờ, Kim Tố Y không còn mang hơi thở sinh mệnh của loài người hay người của tộc thú nữa, ngược lại, đó là hơi thở của thiên thần, một thiên thần không có cảm xúc.



Khi tất cả mọi thứ được ngưng tụ đến cực hạn.



“Thần Nhãn Luân Hồi, phá vỡ hư không!”, Kim Tố Y đột nhiên hét to, đôi mắt màu tím đen như đang ôm lấy thiên địa vạn vật, đột nhiên ánh sáng tím bùng nổ, hai luồng sáng tím bắn ra từ trong mắt, trực tiếp đối diện với một kiếm của Tô Minh.



Ông…



Bốn kiếm hợp thành một kiếm của Tô Minh là chuyện trước nay chưa từng có, kiếm đạo thông thần, chằng hề chùn bước, thế nhưng giờ phút này nó lại run lên như vừa gặp phải thiên địch.



Thế nhưng sau đó, khi bốn kiếm hợp nhất thành một kiếm, chẳng những không hề lùi bước hay sợ hãi mà còn có thêm kiếm phong tinh khiết trước nay chưa từng đó, tinh khiết đến mức đã được hóa thần nhập linh.



Trong phút chốc.



“Keng!”



Hai vầng sáng tím trong mắt cô ta nhanh chóng trói chặt lấy một kiếm của Tô Minh.



Có thể thấy rất rõ, kiếm quang của Tô Minh bắt đầu vỡ vụn!



Đầu tiên là nứt từng đoạn từng đoạn một, sau đó là vỡ vụn từng miếng từng miếng, bị vỡ tan thành mảnh nhỏ, sau đó hóa thành bụi phấn, cuối cùng là bụi phấn cũng biến mất không còn nữa, cứ như đã bị kéo vào luân hồi.



Ánh sắng trong đôi mắt màu tím của Kim Tố Y cũng không thua kém gì, đầu tiên là ảm đạm đến tối tăm, sau đó là hóa thành hư vô.



Cân tài ngang sức.



“Hay cho một chiêu Luân Hồi Thiên Kiếp, khá thú vị”, Tô Minh thì thào trong lòng, đúng là bất ngờ.



Anh lại ngửi thấy hai loại quy luật Sắp Xếp cảnh giới Thăng Hoa trong Luân Hồi Thiên Kiếp của đối phương, cảm giác cứ như vừa gặp ma vậy.