Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1305: Không thể hình dung nổi.  




"Ầm!"



Một tiếng trầm đục như thể xé rách vòm trời vang lên.



Một dòng máu đỏ tươi ghê người phun ra từ trong lồng ngực bản thể khổng lồ của Bạch Thuận.





Càng ghê người hơn là cái lỗ máu ấy còn cực kỳ sâu, dường như sắp đâm xuyên qua cơ thể Bạch Thuận.



Là bị một quyền kia của Tô Minh đâm thủng.



Nắm tay của Tô Minh mặc kệ ông ta là hình người hay bản thể thì cũng như nhau.



Đều là giấy.



Mà càng khiến người ta muốn chọc mù mắt mình là giờ phút này, bản thể của Bạch Thuận lại bay ngược ra sau.



Cảnh tượng ấy giống như là một ngọn núi lớn đang bị đánh bay...



Trông rất đáng sợ, khiến nhiều người xem mà muốn lọt tròng.



Nhưng đó chỉ là bắt đầu, chứ không phải hồi kết.



Dưới vô số đôi mắt trợn to, có thể thấy bản thể của Bạch Thuận cứ bay ra một ngàn mét thì vết thương nơi lồng ngực lại nứt ra to hơn...







Đến khi bản thể của Bạch Thuận đã lùi lại hơn mười trượng rồi mà vẫn chưa dừng lại, nhưng bản thể ông ta đã vỡ nát thành cả trăm ngàn đoạn, hoá thành từng khối từng khối.



Lại qua một lát sau.



Bản thể Bạch Thuận đã bị chấn trở thành mưa máu, máu đỏ khắp trời, rơi xuống, mùi tanh xộc lên khắp nơi.



Mà thần hồn của Bạch Thuận đương nhiên cũng bị vỡ nát thành hư vô.



Chết, chết đến mức không thể chết được nữa!



“Thật yếu!”, Tô Minh lẩm bẩm một câu. Nói thật, một quyền vừa nãy của anh đã kiềm chế sức mạnh, có lẽ cũng chỉ là dùng sức lực đơn thuần và quy luật không gian thôi, ừ thì còn có một ít quy luật Tử Vong, cũng chỉ như vậy mà thôi, căn bản không dùng hết toàn lực. Nếu dùng toàn lực thì sức lực ngưng tụ hay thậm chí thêm vào kiếm ý hung tàn thì uy lực cực hạn của quyền này cũng phải gấp mười lần vừa rồi.



Tô Minh thì chê bai Bạch Thuận yếu ớt.



Còn những người khác trên sân…



Không thể hình dung nổi.



Đã có rất nhiều người bị đánh chết rồi!



Lại càng có nhiều người đông cứng như những tảng đá vậy.