Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1239: Quan trọng là còn luyện hóa thành công?  




Không gian, thời gian như ngừng trôi.



Trên tấm bia đá ấy bao hàm những con chữ cấu tạo nên vận luật của đại đạo, tràn đầy khí thế.



Chỉ trong tích tắc, sức mạnh tự nhiên trong đất trời như hội tụ vào tấm bia đá kia.



Nặng! Nặng đến mức khó tin!





Nện thẳng vào Lâm Yển.



Bia Huyền Diệu như hút hết mọi sức mạnh trong thế giới Tiểu Thiên, rồi cô đọng lại trong một không gian nhỏ, sau đó nổ tung trước mặt Lâm Yển.



Thoáng chốc, cả vùng biển Vô Mệnh dậy sóng, chấn động, ý chí của thế giới Tiểu Thiên lại xuất hiện trên vòm trời, nhưng lần này lại càng tức giận và e dè hơn.



Có điều, nó vẫn không dám giáng trời phạt xuống vì sợ hãi luồng thần hồn bí ẩn như có như không trong thức hải của Tô Minh.



Chỉ là, thiên đạo tức giận và khủng hoảng khiến vòm trời phát ra từng đạo sấm sét, giật đùng đùng.



Trong giây phút ấy, sắc mặt của Lâm Yển y như con tắc kè hoa.



Đầu óc ông ta suýt nữa thì suy sụp.



Nói thật thì trước đó, dù Tô Minh xem như hạ gục Viêm Ma lão tổ chỉ trong nháy mắt. Nhưng trong lòng Lâm Yển, Tô Minh vẫn chỉ là một thằng nhóc quê mùa, có chút tư chất ở thế giới Tiểu Thiên thôi.



Ông ta chẳng buồn liếc mắt hay ngó ngàng tới nữa là.



Trong mắt Lâm Yển, nếu ông ta không muốn chơi đùa thì có lẽ Tô Minh sẽ bị mình giết chết chỉ trong một chiêu.



Ban nãy, ông ta còn nghĩ có nên nương tay, chơi đùa, tra tấn Tô Minh chút để làm Quan Hoàng vui không? Ai ngờ...



Chỉ chốc lát, cả người ông ta như bị thần chết kéo xuống địa ngục và ngửi được mùi vị của cái chết.



Đạo Khí thượng phẩm ư?



Lâm Yển cảm giác như thấy quỷ.



Dù là Lâm Yển cũng không có Đạo Khí thượng phẩm!



Mà một tên nhóc mới 20 tuổi ở thế giới Tiểu Thiên lại có?



Quan trọng là còn luyện hóa thành công?



Đùa gì thế!



Mẹ nó!



Đúng là quá viển vông mà!



Muốn luyện hóa bảo vật như Đạo Khí thượng phẩm, ít nhất cũng phải có cảnh giới Thiên Diễn tầng ba chứ? Mà ngay cả thế cũng chỉ miễn cưỡng luyện hóa được thôi, còn sử dụng một cách thành thạo thì phải mất rất nhiều thời gian và vô số bảo vật nữa.



Nhưng trước mắt...



Đương nhiên, có chấn động hay kinh ngạc, khó tin cỡ nào thì sự thật cũng bày ra trước mắt ông ta.



Trong đầu Lâm Yển xuất hiện vô vàn suy nghĩ và điều còn sót lại chỉ là sống sót.



Ầm...



Cơ thể ông ta vội vàng lùi lại, thi triển thân pháp đạt tới cấp Đạo, cả người chập chờn giữa thật và giả, còn nhanh hơn cả dịch chuyển tức thời.

Trong khi lùi lại, Lâm Yển còn chém ra 32 kiếm!