Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 984




Chương 984

“Mẹ, mẹ quan tâm nhiều vậy làm gì, Như Tuyết muốn tìm một thằng nghèo làm bạn trai thì đây là chuyện của nó, ngược lại sau này kẻ chịu khổ chính là nó, chờ tới đó thì nó sẽ biết thôi.”

Tiếp theo thì Lưu Yến chuyển đề tài: “Hơn nữa lấy điều kiện của nó thì cũng không kiếm nổi được người có tiền gì.”

“Được được được, mẹ nghe con gái mẹ.” Cô cười gật đầu.

Sau đó bác nhìn về phía Như Tuyết, lấy tư cách trưởng bối dạy dỗ: “Như Tuyết, bây giờ cháu đang tuổi học hành, nên lấy học hành làm trọng, nói chuyện yêu đường sẽ làm lỡ việc học của cháu, gia đình cháu vốn không khá giả, còn không biết nỗ lực, bảo cô phải nói với cháu cái gì cho tốt đây?”

“Cháu đó, nên học theo Yến Nhi nhà bác, cháu nhìn nó xem, tuy rằng nhà bọn bác là gia đình có tiền nhưng nó vẫn không quên cố gắng học tập, năm nay mới du học bên Pháp về, thông thạo tiếng Pháp và tiếng Anh.”

Lúc bác của Như Tuyết nói lời này tràn đầy đắc ý, hoàn toàn cố ý hạ thấp Như Tuyết, khoe khoang con gái của bà ta.

“Bác, cháu… cháu khá ngốc, sao có thể so với chị họ.” Như Tuyết cúi đầu, có vẻ hơi tự ti.,

Như Tuyết chỉ học đại học cấp hai bình thường. Mặc dù giỏi tiếng Anh, nhưng cô không thành thạo tiếng Pháp, cô không biết gì về tiếng Pháp và cô chưa từng ra nước ngoài.

Cho nên bây giờ cô ở trước mặt chị họ khó tránh khỏi sinh ra sự tự ti.

“Mẹ, mẹ nói nhiều như vậy làm gì? Em họ nó không thể so với con là rất bình thường.” Chị họ Lưu Yến nói.

“Được, mẹ không nói, chúng ta đi ăn cơm thôi. Hôm nay là ngày con gái mẹ về nước, chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn.” Bác cười nói.

Sau đó bác quay đầu nói với Như Tuyết: “Như Tuyết, chắc chắn cháu chưa từng tới nhà hàng xa hoa nhỉ? Bác Kim Thiên dẫn cháu tới nhà hàng xa hoa, cho cháu mở mang tầm mắt.”

Như Tuyết lúng túng nở nụ cười, cô được Lâm Vân dắt đi, đã sớm đi qua rất nhiều nhà hàng sang trọng, chẳng qua Như Tuyết không phản bác, chỉ đồng ý một tiếng.

Sau đó mọi người ra khỏi biệt thự.

Cửa biệt thự.

“Đây là chiếc BMW của bác, chồng bác mua cho bác chiếc xe để mua đồ ăn, lên xe đi.” Dáng vẻ của bác ra oai.

“Bác, cháu với bạn trai cháu lái xe tới, không tiện ngồi xe bác.” Như Tuyết nói.

“Không sai, bên cạnh chính là xe tôi.” Lâm Vân chỉ chiếc Volkswagen Phaeton của mình.

“Trời ơi, Volkswagen, còn hỏng hóc, tuy rằng tôi không hiểu xe, nhưng tôi cũng biết xe Volkswagen không đắc, sao cậu không lái Lamborghini hay Porshe?” Bác chế giễu.

“Như Tuyết sợ tôi lái Lamborghini hay Porsche sẽ hù dọa hai người. Vì thế khiêm tốn lái chiếc Volkswagen.” Lâm Vân hờ hững nói.

“Ha ha.” Bác trực tiếp cười ha hả.

Con gái Lưu Yến của bác cũng rốt cuộc không nhịn được cười lạnh nói: “Một người đàn ông như anh mà khoác lác không biết xấu hổ như thế à? Tôi vốn không muốn nói nhưng thực sự không nhịn nổi loại người như anh.”

“Được, mấy người nghĩ sao thì nghĩ.” Lâm Vân cười khổ lắc đầu một cái, không giải thích nữa.

Bởi vì Lâm Vân phát hiện bản thân càng nói thì bọn họ ngược lại càng cảm thấy anh khoác lác.

Lưu Yến sờ xe Lâm Vân một cái sau đó cười lạnh: “Chiếc Passat hỏng này sợ rằng là anh mượn tới để cứu lại mặt mũi chứ gì?”