Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 539




Chương 539

“Tại sao lại là cô!” “Cô không phải bị loại rồi sao?”

Các cô gái rất ngạc nhiên.

“Công ty đã thông báo cho tôi đến để kiểm tra vòng 21 Phan Tiểu Ngọc nói.

Thật ra Phan Tiểu Ngọc cũng không biết tại sao lại đột nhiên được thông báo quay lại.

Hai phút sau khi Phan Tiểu Ngọc đi vào, cửa lại bị đẩy ra.

Bọn họ vội vàng nhìn lại, đập vào mắt bọn họ, chính là

Lâm Vân.

Chỉ là Lâm Vân lúc này mặc quần áo của người dọn dẹp, cầm cây lau nhà, cầm cái xô.

“Haha! Thằng nhóc này thực sự là một chân tạp vụ, lại còn là một người làm vệ sinh!” Sau khi Lâm Vân đi vào, người phụ nữ tóc đỏ Lưu

Như Hoa cùng những người khác đều che miệng cười, bọn họ đều nhận ra Lâm Vân.

Lâm Vân mặc kệ bọn họ, trực tiếp cầm lấy cây lau nhà cùng xô bắt đầu lau sàn nhà.

“Bich!”

Đúng lúc này, chiếc xô bị lật.

“Mẹ kiếp, tại sao cái xô lại bị lật? Dưới lầu là phòng làm việc của quản lý, nếu nước thấm xuống sẽ rất phiền phức.

Các cô mau giúp tôi dọn dẹp được không? Như vậy có thể nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ.” Lâm Vân hỏi các cô gái.

“Nước thấm xuống, là trách nhiệm của anh, liên quan gì đến chúng tôi? Còn đòi giúp anh? Một nhân viên dọn dẹp tạp vụ như anh, lấy đầu ra tư cách để nhờ tôi giúp?” Người phụ nữ tóc đỏ ôm lấy cánh tay cười nhạo,nói, “Đúng thế, liên quan gì đến chúng tôi, còn muốn chúng tôi giúp? Những cô gái khác cũng bắt đầu phụ hoạ.

Lâm Vân lắc đầu.

“Để tôi giúp anh, tôi có thể giúp như thế nào được?” Phan Tiểu Ngọc đột nhiên đứng dậy đi tới chỗ Lâm Vân..

“Để tôi giúp anh, tôi có thể giúp thế nào được?” Phan Tiểu Ngọc đột nhiên đứng dậy đi tới chỗ Lâm Vân.

Lâm Vân nhìn Phan Tiểu Ngọc cười nói: “Người đẹp, cô giúp tôi có thể không được gì đâu, cô thật sự muốn giúp tôi sao?” “Không sao, dù sao cũng chỉ là một chút việc nhỏ, tôi cũng thường xuyên làm việc nhà.” Phan Tiểu Ngọc cười nhẹ với Lâm Vân.

“Được.

Vậy cô dùng cây lau nhà của tôi trước, tôi ra ngoài tìm xem còn cây lau nhà nào nữa không” Lâm Vân đưa cây lau nhà cho Phan Tiểu Ngọc.

Nhìn thấy cảnh này, người phụ nữ tóc đỏ Lưu Như Hoa bên cạnh không nhịn được cười nói: “Tôi nói này người đẹp, lúc trước cô bị tên nhóc này chơi cho một vố suýt nữa thì mất đi tư cách thi, hiện tại lại giúp anh ta? Cô ăn no dửng mỡ sao?” “Đúng thế, cô không sợ lại bị anh ta lừa sao? Loại người thấp kém này, có cái gì phải giúp chứ.” Một người phụ nữ mặc váy ngắn khác cũng nói.

Lâm Vân không tức giận.

Thay vào đó, anh ấy nhìn họ và nói với một nụ cười “Còn ai muốn giúp tôi không?”

Lâm Vân hỏi lại bọn họ, cũng coi là cho bọn họ thêm một cơ hội nữa! “Anh đang nằm mơ à! Anh có tư cách gì để được chúng tôi giúp đỡ?” Người phụ nữ tóc đỏ khinh thường nói.

“Đúng đấy, một người làm tạp vụ.

Anh có đủ tư cách để nói chuyện với chúng tôi không?”

Lâm Vân cười lắc đầu, sau đó xoay người đi ra ngoài.