Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1305




Chương 1305

“Mày đúng là đồ súc sinh mất dạy!”

Chú công nhân nằm dưới đất, sắc mặt tái nhợt, gầm lên. Gương mặt đầy vẻ đau thương.

Là một người cha, lại bị chính con trai mình đánh như thế này, nỗi đau thể xác không thể thấm thía bằng nỗi đau về mặt tinh thần!

“Lão già, tất cả tiền trong thẻ đều là của tôi. Vừa hay tháng sau sinh nhật một người anh em của tôi, tôi mời cậu ta đến nhà hàng sang trọng tổ chức sinh nhật!” Nam thanh niên cầm thẻ, nở một nụ cười đắc ý.

Lúc này, cô gái ngổ ngáo ngồi trên xe tỏ vẻ khinh bỉ:

“Anh yêu, nhìn ba anh thật là dơ dáy, có một người ba thế này, đúng là xấu hổ mà.”

“Ai mà không xấu hổ chứ, cái loại bẩn thỉu dơ dáy như này, anh còn không dám nói với đám anh em trong hội, ba anh là công nhân xây dựng.” Nam thanh niên cũng tỏ ra khinh thường.

“Anh yêu, chúng ta đi thôi, ở đây nhiều bụi bẩn quá, em không muốn ở lại đây thêm nữa.” Cô gái lấy tay bịt mũi.

“Được, chúng ta đi thôi!” Nam thanh niên cầm lấy thẻ, chuẩn bị leo lên xe rời đi.

“Đứng lại!” Lâm Vân hét lên dữ dội.

Nam thanh niên và cô gái nghe thấy, liền quay lại nhìn về phía Lâm Vân.

“Anh bạn, anh là ai? Thích lo chuyện bao đồng sao?” Nam thanh niên cau mày nhìn Lâm Vân.

“Cậu có biết, hành vi đánh cha mình tồi tệ như thế nào không?” Anh mắt Lâm Vân lóe lên tia lửa giận.

Hành vi của nam thanh niên khiến Lâm Vân vô cùng tức giận.

“Đây là chuyện của gia đình tôi, liên quan gì đến anh, anh từ xó xỉnh bẩn thỉu nào chui ra đây!” Nam thanh niên nhìn Lâm Vân với vẻ mặt không vui.

“Chuyện này bị tôi bắt gặp, tôi đương nhiên phải quan tâm rồi, tôi cho cậu một cơ hội, trả lại thẻ, rồi quỳ xuống xin lỗi ba cậu đi.” Hai mắt Lâm Vân hơi nhắm hờ.

“Ha ha, anh dám xen vào chuyện của tôi? Anh biết tôi là ai không? Tôi là thuộc hạ của anh Hùng ở khu Đông Thành!” Nam thanh niên tự hào nói.

“Một tên nhóc khố rách áo ôm không biết từ đâu chui ra lại dám tọc mạch lo chuyện bao đồng, thật nực cười!” Cô gái trên xe che miệng cười khinh khỉnh.

“Xin lỗi, cho dù cậu là Thiên Vương cũng vô dụng, ở cái vùng Kim Đô nhỏ bé này, không có chuyện gì mà tôi không xử lý được.” Lâm Vân lạnh lùng nói

“Ha ha ha! Anh bạn đúng là biết khoác lác!”

Nam thanh niên và cô gái kia đều cười ha hả, giống như vừa nghe được một chuyện cười hay ho.

“Anh bạn, nếu như anh đã thích lo chuyện bao đồng, vậy thì để tôi cho anh biết kết cục của những kẻ thích lo chuyện bao đồng là như thế nào!”

Nam thanh niên vừa nói, vừa rút ra một con dao găm, lưỡi dao sắc bén.

“Anh yêu, cho tên đó biết thế nào là đổ máu!” Cô gái ngồi trên xe vỗ tay tán thưởng, như đang xem một màn kịch hay.

“Minh à, đừng làm vậy!”

Chú công nhân nằm dưới đất hét lên sợ hãi khi thất cậu con trai rút dao ra.