Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1095




Chương 1095

“Làm sao đây? Bây giờ phải làm sao?”

Hoàng Luân sốt ruột nghĩ cách.

Tuy rằng ngón út của Hoàng Luân đã bị chặt đứt, nhưng lúc này anh không hề bận tâm, chỉ mau chóng nghĩ cách bảo vệ Như Tuyết khỏi sự làm nhục của Giang Vũ.

Nếu Như Tuyết thật sự bị hắn làm vấy bẩn, Hoàng Luân làm sao đối mặt với linh hồn của Lâm Vân trên trời?

Nhà của Như Tuyết.

“Điện thoại của Lâm Vân, vì sao lại không thể gọi được cho anh ấy? Anh ấy sẽ không có chuyện gì, đúng không?” Như Tuyết vô cùng lo lắng, tự nói với mình.

Kể từ khi Tỉnh Xuyên bị đóng cửa, Như Tuyết đã rất lo lắng cho Lâm Vân.

Đương nhiên, bởi vì không theo dõi tin tức thời gian gần đây, cô vẫn chưa nghe được tin Lâm Vân đã chết.

Cô chỉ muốn liên lạc với Lâm Vân, nhưng lúc này không thể gọi được cho anh, trong lòng chỉ có thể cầu nguyện Lâm Vân không sao cả.

Đúng lúc này, điện thoại của Như Tuyết đột nhiên vang lên, là Hoàng Luân gọi đến.

“Này Hoàng Luân, có chuyện gì thế?” Như Tuyết trả lời điện thoại.

“Như Tuyết, chị mau rời khỏi thành phố Bảo Thạnh, thời gian này đừng quay lại!” Hoàng Luân sốt sắng nói.

“Có chuyện gì vậy?” Như Tuyết tỏ vẻ khó hiểu.

“Để trả thù Anh Vân, Giang Vũ muốn gây phiền phức cho chị. Chị đi nhanh đi, nhất định không được để hắn ta đạt được mục đích.” Hoàng Luân gấp gáp nói qua điện thoại.

“Là chuyện đó sao? Nhưng Hoàng Luân, tôi không thể gọi được điện thoại cho Lâm Vân. Cậu có biết anh ấy đang ở đâu không? Hiện tại anh ấy ổn chứ?”

“Anh Vân… anh ấy không sao, mới vừa rồi cũng có gặp phải chút chuyện.” Lão mập sợ Như Tuyết buồn nên không nói cho Như Tuyết biết Lâm Vân đã chết.

Như Tuyết cúp điện thoại, cũng không tiếp tục gói thêm đồ, chỉ lấy một ít tiền mặt rồi liền vội vã ra ngoài.

“Đứng lại đó!”

“Các người… các người làm gì vậy!” Như Tuyết kinh hãi nhìn họ.

“Cô vẫn còn dám lớn tiếng! Ngoan ngoãn đứng ở đây chờ Giang Vũ của chúng ta tới!” Một tên to con nói.

Những người đàn ông to lớn này đã bao vây Như Tuyết, cô cũng không còn cách nào để trốn thoát. Bọn chúng lập tức đẩy cô vào nhà, canh gác cẩn mật.

Như Tuyết muốn gọi cảnh sát, nhưng vừa lấy điện thoại ra đã bị những người này giật mất.

Không lâu sau, Giang Vũ dẫn theo một số người, đến nhà Như Tuyết.

Trong nhà.

“Như Tuyết, từ nay về sau làm người yêu của anh đi? Anh cho em hưởng vinh hoa phú quý.” Giang Vũ tự hào nói khi ngồi trên sô pha.

“Anh đừng có nằm mơ!” Như Tuyết nghiến răng nghiến lợi đáp lại.

Giang Vũ cười lạnh một tiếng: “Cô còn giả bộ trong sáng làm gì? Khi ở bên Lâm Vân, cô không phải chỉ muốn tiền của anh ta sao? Tiền, tôi có thể cho cô bao nhiêu tùy ý!”