Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 70 : Khói Lửa Nhân Gian




Chương 70 : Khói Lửa Nhân Gian

Cuộc đối thoại đi vào điểm cuối, Trần Trường Xuân nhớ đến hai gã đạo tặc thế là tò mò hỏi :

" Hai gã này rốt cuộc muốn gì từ ngươi mà lại dùng Mê Hồn Hương, mê luôn cả khách điếm để trộm vậy ?"

Lý Lục nghe câu hỏi này thì khoé miệng khẽ nhếch, ánh mắt lại hoá xa xăm nói :

" Ta chỉ biết một trong hai, tên mặt ngựa vốn cùng ta nhìn trúng một món đồ, có thể nói bảo châu bị long đong được một kẻ phàm nhân bày bán, ta vô tình đi ngang trước một bước cầm xuống.

Ngay lúc cầm xuống thì tên mặt ngựa lại đến, đem gia tộc ra hù doạ để ta e ngại mà buông bỏ nhường cho hắn, chỉ có điều gia tộc của hắn là Luyện Khí Gia Tộc, cao thủ đứng đầu chỉ là một tên Luyện Khí Cửu Trọng lại già sắp c·hết, ta làm sao để tâm ? Do đó ta liền nghênh ngang rời đi, kẻ này cũng ngay lập tức theo sau, đến chỗ này thì ra tay với ta, kế tiếp thế nào thì ngươi cũng thấy rồi. "

Trần Trường Xuân nghe vậy thì bừng tỉnh đại ngộ, thầm nhũ.

Quả nhiên giò heo đi đâu cũng gặp bảo vật.

Xem ra bổn toạ không sai.

Lục Cẩu đi tìm bảo vật ? Sai !

Bảo vật đi tìm hắn ? Đúng !

...

Nửa khắc sau.

Trãi qua một phen hỏi han thăm hỏi, Trần Trường Xuân đứng dậy cáo từ trở về phòng.

Hắn cũng không hỏi đến thứ bột mịn mà Lý Lục dùng âm người là gì. Bởi vì đã là thủ đoạn của người khác dù có thân đến mấy cũng không nên hỏi rõ ngọn nguồn, làm vậy chỉ khiến cả hai khó xử mà thôi.

Vì thoả mãn tò mò mà mất đi tình hữu nghị, không đáng chút nào.

Chỉ là Trần Trường Xuân không hỏi không có nghĩa là hắn không biết loại bột mịn đó là gì.

Thân là Luyện Đan Sư thêm nữa là Trần Trường Xuân đối với độc dược có hứng thú rất lớn, về phần đan dược tăng cao tu vi, bổ khí bổ huyết, ích thân dưỡng thần, hắn cũng không có am hiểu bao nhiêu.



Chỉ có thể nói là trung quy trung cũ, nhất giai luyện đan sư biết gì hắn liền biết đó. Nhưng với độc dược thì khác, từ lúc nhận được kinh nghiệm luyện đan chế dược, ngoại trừ luyện đan kiếm tiền ra thời gian còn lại hắn đều dùng để nghiên cứu độc dược.

Chưa nói đến bao nhiêu cao thâm nhưng âm c·hết tu tiên giả Luyện Khí Kỳ thì không nói chơi, Nhuyễn Cân Tán hắn dùng ở động phủ Trần Anh chỉ xem như là tiểu lòng thành.



Đại lòng thành của hắn nếu mà đem ra không nói độc c·hết một thành nhưng nửa thì sẽ có.

Với triệu chứng rõ ràng của hai tên đạo tặc vừa rồi, Trần gia chủ cũng đã đoán được loại " bột mịn" của Lý Lục.

Mười thành thì không nhưng chín thành thì có, Trần Trường Xuân đoán chín thành loại bột mịn đó chính là Thất Tâm Tán. Có thể khiến kẻ trúng độc thần trí mê loạn, sinh ra ảo giác, nhìn gà hoá cuốc.

Hai tên đó chém g·iết lẫn nhau hai mắt hiện lên vẻ tham lam, không nói cũng rõ là hai người bọn hắn sinh ra ảo giác như là, gã đối diện đang cầm trân bảo nào đó, có thể đột phá bình cảnh hoặc là vô thượng trân bảo trong mắt bọn hắn chẳng hạn.

...

Một đêm có chút trập trùng cứ vậy trôi qua, sáng hôm sau, Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt cùng Lý Lục, ba người cưỡi ngựa phi nước đại tiến về Hắc Tâm Phường Thị.

Tô Minh Nguyệt cũng nhận biết Lý Lục, cả đường Trần Trường Xuân vốn muốn cùng hắn nói chuyện, nhưng đều bị lão bà của mình giành trước.

Thậm chí hắn có chút hoài nghi bằng hữu chí cốt của Lý Lục là nàng chứ không phải là mình.

Tuy nhiên điều này cũng dễ hiểu thôi, dù sao Lý Lục đã cứu phu quân nàng một mạng, thậm chí một nhà.

Thêm nữa Lý Lục chính là tiểu đệ kết nghĩa của Trần Trường Xuân hắn vốn đã thân với Trần gia, không chỉ vậy còn là nghĩa phụ của Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ.

Nàng thân thiết thăm hỏi chuyện trò cũng là điều bình thường.

Mà cũng nhờ vào Tô Minh Nguyệt hoá thân bà tám hỏi bảy hỏi ba điều tra ngọn nguồn, Trần Trường Xuân rốt cuộc cũng biết được tu tiên giới có bộ dáng ra sao.

Nói về Đại Huyền thì trước đây Trần Trường Xuân cứ nghĩ nó có ba mươi sáu châu, mỗi châu mười hai thành đã là tất lãnh thổ địa phận của Đại Huyền.



Nhưng khi nghe Lý Lục nói hắn mới hiểu rõ trước kia bản thân nhận biết thật sự quá nông cạn, Đại Huyền ba mươi sáu châu thực chất chỉ là một góc của Đại Huyền mà thôi.

Nói dễ hiểu hơn thì ba mươi sáu châu phàm tục giới là do tu tiên giả chừa ra để phàm nhân sinh sống.

Về phần Đại Huyền tu tiên giới được phân chia thành ba châu, nhưng nếu đem so sánh với ba mươi sáu châu ở phàm tục giới thì một châu của Đại Huyền tu tiên giới lớn gấp bốn lần.

Có thể nói là vô cùng rộng lớn.

Nếu vẽ thành bản đồ thì phàm tục giới thực ra giống như là một hòn đảo có chút to lớn nằm giữa lục địa mà thôi.

Ba châu theo thứ tự là Dĩnh Châu, Tử Châu, Kính Châu.

Mỗi châu đều có vô số tông môn, gia tộc tu tiên lớn nhỏ.

Nhưng chung quy tất cả tông môn hay gia tộc này đều phải cuối đầu trước tam đại tông môn.

Theo thứ tự là Tam Tuyệt Tông, Thiên Cơ Tông, Thất Sơn Tông.

Lớn nhỏ tông môn, gia tộc đều phải cung phụng cho bọn hắn.

...

Trãi qua nửa tháng đi đường, nhìn trước mắt dãy núi liên miên bất tuyệt, Trần Trường Xuân nhìn Lý Lục tò mò hỏi :

" Đến chưa ? "

" Chưa đâu, phải đi qua hai dãy núi nữa mới đến.

Đứng ở bên cạnh, Lý Lục nghe hỏi thì đáp lời.

" Ừ, vậy đi thôi."

Thân là tu tiên giả một hai ngọn đồi đối với Trần Trường Xuân cùng Tô Minh Nguyệt chẳng là cái gì, thêm một phen trèo đồi lội suối, cả ba đi đến trước một vách núi cao lớn, Lý Lục đi đầu vận chuyển linh lực quán chú vào hai mắt.

Đi theo sau, Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt thấy vậy cũng làm theo.



Trước mặt vách núi bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một toà đại thành, tường thành cao tầm trăm trượng. Đại môn rộng lớn đến độ đủ cho ba bốn chục chiếc xe ngựa song hành tiến vào.

" Đại ca, đại tẩu đến rồi."

Lý Lục lúc này quay đầu nhìn Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt mĩm cười nói.

Trần Trường Xuân nghe vậy gật đầu đáp lời :

" Vậy mau đến sản nghiệp của ngươi thôi, nhanh chóng an ổn ta còn đi đón ba huynh đệ Vân Phong, Vân Vũ nữa."

" Được thôi, theo ta."

Lý Lục nghe vậy gật đầu nói.

Dứt lời hắn liền đi trước một bước vào thành, cả ba vào thành, Trần Trường Xuân cùng Tô Minh Nguyệt do lần đầu bước vào tu tiên giả thành trì cũng không khỏi tò mò hết nhìn đông lại nhìn tây.

Lý Lục thấy vậy thì nhớ đến bản thân lúc mới đến đây cũng có biểu hiện giống vậy, không khỏi mĩm cười giảm lại cước bộ, cùng Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt trò chuyện thuận tiện nói đến quy cũ ở đây.

Hắc Tâm Phường Thị thực chất chỉ là một cái tên, nó bộ dáng bố cục cũng chẳng khác gì một toà thành trì ở phàm tục giới.

Vẫn là Đông Thành, Tây Thành, Nam Thành,...

Nếu phải nói đến khác biệt thì chỉ có một khác biệt duy nhất mà thôi.

Đó chính là to lớn, đúng vậy Hắc Tâm Phường Thị này to lớn gấp mười lần thành trì ở phàm tục giới.

Diện tích to hơn, dân cư tự nhiên cũng nhiều hơn.

Nhìn trước mắt dòng người đông đúc, Trần Trường Xuân có cảm giác như đang ở trong khu đô thị thương mại ở kiếp trước.

Kẻ đến người đi nối liền không dứt, tiếng cười nói vang vọng bên tai.

Trần Trường Xuân cũng không khỏi tuôn ra một câu cảm thán.

Nhân gian khói lửa, khói lửa nhân gian.