Đỉnh Cấp Công Tử

Chương 8




Lý Vân Du năm nay 24 tuổi, hắn tựu là cựu sinh viên khoa Kinh tế trường Hán Đại, thành tích học trước đây của hắn cũng không quá xuất sắc nhưng cũng là có tiền ra không ít nên hắn cũng có được thành tích cao tốt nghiệp đi ra.

Hắn vừa đến Giang Ngư Yến thì được nghe là Phương Phương đã đến trước còn dẫn theo một người bạn. Lúc đầu hắn tựu có chút không thoải mái nhưng khi nghe người đến cùng là nữ nhi lại là thập phần xinh đẹp nên trong mắt càng ánh lên một tia hèn mọn nhưng rồi nhanh chóng đi qua.

Phải biết tựu là bình thường hắn hẹn Phương Phương ra ngoài thường thì rất khó khăn a, có khi bị nàng cho leo cây, có lúc thì lại bị nàng cho hắn chờ dài cổ cả nữa ngày rồi mới đến. Chưa kể hắn thường là bị nàng cho quay vòng vòng lên nhiều lúc đến ấm ức mà vẫn phải mỉm cười lấy lòng nàng đi ra.

Mà vì để lấy lòng nàng hắn đã hoa ra không ít đây này, nhưng mà đến một đầu ngón chân nàng hắn tựu còn chưa từng có nắm qua được đây này. Phải biết là với diện mạo anh tuấn và địa vị hào môn thế gia như hắn thì tầm cỡ hoa hậu người mẫu,… hắn tựu đã cho đẩy ngã không ít đây này. Nhưng nàng thì hắn đến lúc này tựu là vô phương a.

Phương Phương là một cô gái khá là thông minh, nàng luôn nắm quyền chủ động trong tay, phải biết rằng trong mọi cuộc chơi thì nàng luôn là người đập phá hết mình, ra tay thì thả cửa. Mà người phải đi sau dọn chiến trường thì luôn là hắn, chín trâu mất một cọng lông nhưng mà hắn thì thịt đau cũng không ít đây này.

Nhưng đến sau cùng nàng luôn tìm được lý do chính đáng và lặn mất tăm mất dạng, khiến cho hắn là thập phần tức giận mà không nói lên lời. Cứ nhìn con mồi cứ lờn vờn trước mặt hắn mà hắn thì lại không làm ăn được gì, đã vậy còn bị con mồi coi như trò tiêu khiển thật là mất mặt đây này.

Nhưng con mồi này thật là biết cách khiến hắn không thể không thôi thèm thuồng mà còn khiến cho hắn ngoan ngoãn, mỗi lần thấy mặt nàng thì lại quên hết những lần bị nàng cho chơi thê thảm trước đó. Nha đầu này tựu vô cùng giảo hoạt, nhưng cũng là người khiến cho hắn say mê lưu luyến a.

Nói thật hắn tựu là loại nam nhân thứ mình không có được nên muốn cho giành bằng được a. Tựu để rồi khi cho đẩy ngã nàng xuống rồi đặt nàng ở dưới thân mà dày vò cho thống khoái một phen để mà trút hết những nhục nhã mà trước giờ hắn hứng chịu mà không dám nói ra thành lời. Hắn muốn nhìn thấy thân hình nàng vặn vẹo bên dưới hắn mà rên rỉ ỷ ôi hắn đây này.

Thật là thống khoái a. Trong mắt hắn thoáng qua một tia hèn mọn. Vốn dĩ hôm nay hắn tính toán tựu cho bằng đánh ngã nàng đây này, cho dù Phương gia có tức giận đã sao, dù gì cũng không làm gì hắn được đây, cũng là phải gả nàng cho hắn tránh tiếng xấu mà thôi.

Hắn tựu là khổ khổ sở sỡ tìm trăm phương ngàn kế cho thuộc hạ ra ngoài mua chuộc, uy hiếp đầu bếp và một vài người làm trong Giang Ngư Yến nhằm đạt mục đích hôm nay của hắn. Sở dĩ hắn dốc hết tâm trí cho cái kế hoạch này cũng là vì Phương Phương cũng là một người vô cùng giảo hoạt. Nàng tựu là sẽ không là ở đây mà nghi ngờ lên đầu hắn, cũng mất đi phần nào đề phòng tạo cơ hội cho hắn dễ dàng đẩy ngã đây này.

Nhưng tựu là kế hoạch hôm nay có chút thay đổi a. Phương Tiểu nha đầu này vậy mà còn dẫn theo bạn học đến a, lại nghe nói còn là một mỹ nhân đây này. Đã vậy thì hắn cũng không ngại mà tiếp nhận món lễ vật này a, coi như là tính thêm chút lãi đây này. Nghĩ đến một lát nữa được chơi màn song phi càng khiến hắn vô cùng cao hứng đây rồi.

Dẹp loạn suy nghĩ trong đầu, bộ dáng hào hoa phong nhã mà đẩy cửa bước vào phòng, một bộ mặt tươi cười chào hỏi.

- Tiểu Phương đã đến a! Thật là xin lỗi đây này, nay công ty có chút bề bộn nên tựu là tới trễ đây này? Không bắt em phải chờ lâu a? Xin lỗi vị tiểu thư đây là?

Hắn một bộ dạng như là người có lỗi, lại tỏ vẻ thập phần bận rộn ra mặt hướng về phía Hạ, Phương hai người chào hỏi. Nhưng khi con mắt hắn nhìn qua Hạ Lộ thì lại khiến cho hắn không thể không tim đập chân run a.

Mỹ nhân a! Thật là một nữ thần đây này. Hắn không khỏi không động lòng đây rồi, nhưng tựu biết không thể nóng vội nên nhanh chóng dẹp loạn suy nghĩ bộ mặt thoáng chốc trở lại bình thường. Nhưng mà hắn không thoát khỏi ánh mắt giảo hoạt của Phương Phương đây rồi.

Phải biết là Hạ Lộ hôm nay mặc tựu là một chiếc đầm sơ – mi chấm gối hot trend màu trắng chít eo kiểu cổ điển, trang điểm nhẹ nhàng, nên càng khiến nàng toát lên một vẻ đẹp tự nhiên ngây thơ trong sáng, thánh thiện như tiên nữ đây này. Hỏi sao mà không khỏi khiến cho nam nhân động lòng đây này.

- Ây! Thật là thất lễ a! Tại hạ tựu là Lý Vân Du a? Xin hỏi tiểu thư đây là? Lý Vân Du lại một bộ mặt áy náy hướng Hạ, Phương hai người hỏi tới.

- Ây! Lý Đại thiếu gia thật biết nhìn a. Đây là người chị em tốt của ta Hạ Lộ, là Hoa Hậu giảng đường của Hán Đại a! Phương Phương tiếu ý hướng Lý Vân Duy mà đáp. Trong mắt không tránh một tia giảo hoạt.

- Ây! Thì ra là Hạ Tiểu Thư, thất lễ thất lễ a. Hạ Tiểu Thư cũng là bạn học của tiểu Phương a, phải gọi là một tiếng học muội a. Hắn làm ra một vẻ dửng dưng nhưng kỳ thực trong lòng lửa nóng đã sớm không cháy không thôi nổi lên, hướng về Hạ, Phương hai người đáp lễ.

- Ây! Thì ra là Lý học huynh a! Hạ Lộ một vẻ điềm nhiên hướng Lý Vân Du chào hỏi thoáng qua. Sau đó tựu lại im lặng lên rồi.

- Hạ học muội thật xinh đẹp ah! Quả là không hổ danh Hoa Hậu giảng đường Hán Đại a.

- Lý học huynh quá khen a. Thật là không dám nhận lên rồi. Hạ Lộ khiêm tốn đáp lại.

- Ây! Lý Đại Thiếu Gia không phải là thoáng đánh chủ ý lên người của Lộ Lộ người chị em này của ta đấy chứ? Phương Phương lại một bộ dạng tiếu ý hướng Lý Vân Du truy tới.

- A! Nào có, nào có a. Anh trước giờ vẫn là một lòng để ý tiểu Phương đây này! Nào có dám hoa tâm a! Lý Vân Du khẽ lau mồ hôi lạnh, bộ mặt oan uổng hướng Phương Phương cầu tình, trong lòng hắn thì thầm mắng Phương Phương con nha đầu giảo hoạt lên rồi.

- Ây! Có sao? Mà sao ta không biết đây này! Phương Phương bộ dáng ngây thơ như không liên quan lên rồi.

- Phụt.

Lý Vân Du tý nữa thì bị Phương Phương tiểu gia hỏa này vậy mà cho tức chết, vì nàng mà hắn hoa ra không ít tiền a, còn chưa kể bao lần mà vì nàng mà hắn phải nếm trái đắng nữa a. Vậy mà nàng chỉ một câu cho phủi sạch, lài còn lau sạch như không có chuyện gì. Thật là khiến hắn không thể không sôi máu chó a.

Nhịn xuống cơn giận, bộ mặt giả chút u sầu, ra vẻ ủy khuất hướng Hạ, Phương hai người cầu tình lên, cố tình đánh chủ đề khác lên rồi. Trong mắt một tia gian tà khẽ ánh lên trong phút chốc. Đợi chút nữa cho đánh ngã nàng rồi xem nàng còn mạnh miệng như vậy nữa a.

- Ây! Tiểu Phương em thật biết đùa nha. Ây! Vẫn là ngồi trước đây này!

Lý Vân Du hắn tựu là kéo ghế hướng Hạ, Phương hai người đối diện ngồi xuống, mặt mày tươi cười như không, hướng hai người đánh sang chuyện khác kéo lên rồi.

- Vẫn là gọi món trước a! Không biết tiểu Phương và Hạ học muội đã chọn được món gì a? Hôm nay tựu là có tôm nõn Long Tỉnh, cá chép Tây Hồ, cá măng sửa… rất ngon a!

Lý Vân Du hướng Hạ, Phương hai người giới thiệu một thoáng thực đơn, trong mắt một tia dâm ý khẽ ánh lên rồi biến mất rất nhanh tựu là Hạ, Phương hai người không kịp chứng kiến. Phương Phương vẫn là hồn nhiên cùng Hạ Lộ một chỗ giới thiệu qua thực đơn. Nàng thoáng vì Hạ Lộ làm chút giới thiệu qua món ăn, dù gì đây cũng là lần đầu Hạ Lộ đến ăn tại Giang Ngư Yến đây này.

- Ây! Vẫn là tạm gọi Bào ngư xào nấm, Tôm sốt Tứ Xuyên, Súp vi cá mập, Canh cá chua cay,... vẫn là thêm mấy món lúc nãy ăn thử xem sao đây này!... Trước mắt cứ tạm ăn vậy đã! Phương Phương bộ dáng sành ăn làm một lốc các món ăn đều gọi đến.

- Phụt!

“Cái gì mà ăn tạm a! Cái gì mà ăn thử! Cái này không phải gọi cho cả một sư đoàn ăn a!” Lý Vân Du không khỏi có chút thịt đau, tựu hắn cũng phải biết tính của Phương Phương nhưng như vậy tựu là có chút hơi quá a.

Mà đâu phải là nàng chưa hoa qua hết các món ăn đắt tiền ở Giang Ngư Yến chứ, vậy mà còn làm điệu bộ như chưa từng ăn qua a. Lý Thiên Vũ tính nhẩm bữa ăn này chắc cũng không vậy mà xong a, tựu còn phải hoa thêm không ít nữa a.

Nhưng hắn đâm lao phải theo lao a, hôm nay hắn quyết cho đánh ngã nàng mà chà đạp một phen, thậm chí sẵn tiện mà thưởng thức qua một tý Hoa Hậu giảng đường Hán Đại a. Nhịn xuống cơn đau thịt hắn hướng Hạ Lộ có chút hỏi han lên:

- Hạ học muội đừng ngại a! Muốn ăn gì cứ tự nhiên chọn a! Hôm nay tựu không phải bạn của Phương Phương cũng coi như là đồng môn a.

- Ân! Vẫn là.

Hạ Lộ có chút cười khổ, nàng không phải là không biết tính của Phương Phương đâu này, nhưng hôm nay có vẻ hơi quá a. Nhưng vẫn là không biết nên làm sao cho phải lễ. Nàng đang định nói tiếp thì đã bị Phương Phương cắt ngang lên rồi.

- Lộ Lộ không cần khách khí a! Dù gì hôm nay cũng là Lý Đại Thiếu gia mời khách a. Nếu mà ngại thì không có nể mặt Lý Đại Thiếu gia đây này!

Phương Phương hướng Lý Vân Du có chút tiếu ý, ánh mắt loáng lên một tia quỷ quyệt khiến cho Lý Vân Du gặp phải không thể không thôi lạnh xương sống, mồ hôi tựu có chút tuôn ra đây rồi. Hắn lấy khăn khẽ lau mồ hôi miệng vẫn tươi cười đáp lễ.

- Vẫn là tự nhiên a! Hạ Học muội vẫn là chọn thêm món a!

- Ây! Vẫn là tạm vậy đi! Phương Phương thôi có vẻ buông tha một chút cho Lý Vân Du một thoáng, khiến cho hắn có chút nhẹ người, nhưng hắn quỷ dị sao vẫn thấy trong lòng có chút gì đó bất an lên rồi. Nhưng tựu là gì thì hắn chưa rõ.

- Ân! Vẫn không biết là Lý Thiếu Gia chọn thức uống là gì a? Nhân viên phục vụ thoáng có chút nhắc nhở lên.

Lý Vân Du lúc này tựu biết điềm bất an của mình là vì sao rồi. Hắn càng lúc càng thấy lo lắng trong lòng nhưng miệng vẫn hướng về Hạ Phương hai người hỏi ý, nhưng sau lưng hắn tựu mồ hôi đã chảy ròng ròng lên rồi.

- Không biết tiểu Phương và Hạ học muội muốn dùng thức uống gì a?

- Vẫn là cho trước tạm cho hai chai Cheval Blanc 1947 a! Phương Phương vẫn là một dáng vẻ như không thản nhiên hướng nhân viên phục vụ gọi lên.

Ngạo tào, cái gì mà tạm hai chai Cheval Blanc 1947, tựu phải biết rằng Cheval Blanc 1947 giá một chai cũng là 10 ngàn Mỹ kim tả hữu một chai a. Cái này, cái này có chút dọa người rồi a, ăn một bữa cơm mà khiến hắn hoa hơn 30 ngàn Mỹ kim tả hữu thật là có chút dọa người a.

Cô nhân viên phục vụ có chút lửa nóng hâm mộ a, nhưng vẫn là đưa mắt hướng Lý Vân Du có chút hỏi ý tới, tựu phải biết rằng loại rượu vang này rất đắt a. Tựu không là khách VIP thì không thể gọi đây này. Khách thường muốn uống cũng phải trả tiền trước mới được lấy rượu a. Cũng may Lý Vân Du tựu cũng là khách VIP một trong nên nàng có chút hướng về hắn thăm dò ý kiến lên rồi.

Lý Vân Du có chút thịt đau không dứt, nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên hướng nhân viên phục vụ gật đầu. Trong lòng thì không khỏi âm thầm mắng ầm lên rồi. Phương Tiểu Nha đầu thật là biết hoa a, đợt lát nữa xem bản thiếu gia hảo hảo xử lý cô ra sao đây này.

Hạ Lộ vốn không hiểu biết về rượu cho lắm nhưng nhìn bộ dáng của Phương Phương và Lý Vân Du thì cũng phần nào đoán được chút ít lên rồi. Nàng chỉ biết bên cạnh cười khổ không thôi. Nào có điệu dáng Phương Phương thích Lý Vân Du đâu này như lời đồn a. Tựu là Lý Vân Du vì truy Phương Phương nên thịt đau không ít bầm dập khắp nơi đây này. Cầu Đề Cử 9 – 10*, Cầu Kim Phiếu, Tử Linh Thạch ủng hộ! Cầu Like dưới mỗi chương, cầu bao nuôi truyện! Lão Thất xin tạ tạ rất nhiều!