Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 261




Toàn hội trường phải khiếp sợ.

Không sai, chính là toàn hội trường phải khiếp sợ.

Trong hội trường, bất kể là phóng viên, các nhà đầu tư hay các vị lãnh đạo, không ai là không tán dương Liễu Kình Vũ.

Các phóng viên xem trọng chính là nhân khí và giá trị tin tức của Liễu Kình Vũ. Nhà đầu tư xem trọng thiện ý và lợi ích dự kiến của các hạng mục trong tương lai, thậm chí còn muốn nhân cơ hội này thăm dò mạng lưới quan hệ của Liễu Kình Vũ. Tất cả nhà đầu tư không ai nghĩ tới, Liễu Kình Vũ mở cuộc họp báo không chỉ mời được Bí thư Thành ủy Thương Sơn tới, ngay cả Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư thành ủy, Chủ tịch Thành phố Nam Bình đều mời tới được, thật sự là rất nể mặt hắn. Giờ phút này, trong mắt nhà đầu tư, Liễu Kình Vũ chính là cổ phiếu tiềm năng rất có giá trị.

Đối với Vương Trung Sơn mà nói, Liễu Kình Vũ là cánh tay phải của ông ta, lần này Liễu Kình Vũ làm ra chiến tích huy hoàng như vậy thì người hưởng lợi lớn nhất đằng sau chính là ông ta, bởi vì Thành phố Thương Sơn ai cũng đều biết Liễu Kình Vũ là người của ông ta.

Đối với Bí thư quận ủy Khương Tân Vũ mà nói, biểu hiện của Liễu Kình Vũ vượt ra ngoài dự liệu của ông ta, nhưng Liễu Kình Vũ trái lại không do dự thực hiện cam kết của hắn, đem thành tích tốt nhất nhường cho ông ta, nhất là khi ký kết hợp đồng để ông ta đứng hàng đầu, thành tích to lớn đủ giúp bản thân tiến gần chức Phó Cục, hắn dường như đã nhìn ra được tương lai ông ta lên chức Phó chủ tịch thành phố thậm chí là vị trí huy hoàng Ủy viên Thường vụ thành ủy.

Mặc dù nghi thức ký kết hợp đồng lần này Liễu Kình Vũ yêu cầu ông ta không cần báo cho người khác, hơn nữa ông ta cũng phát hiện nghi thức ký kết hợp đồng không có chỗ dựa của ông ta là Lý Đức Lâm, nhưng ông ta cũng không báo, bởi vì đối với ông ta mà nói, dựa vào Lý Đức Lâm là do xu thế lợi ích chính trị. Không có chỗ dựa, bản thân rất khó phát triển và đứng vững, ông ta cần chỗ dựa Lý Đức Lâm là vì khi đó ông ta không có thành tích gì, nhưng lại muốn leo lên cao.

Nhưng bây giờ không giống vậy, ông ta đã có thành tích xuất sắc như vậy, đối với nhu cầu và hỗ trợ của Lý Đức Lâm này, ông ta đã không còn cấp thiết như trước. Hơn nữa ông ta nhận thấy khoảng cách với vị trí Ủy viên Thường vụ thành ủy đã càng ngày càng gần, thân phận cũng càng ngày càng cao, đã có căn cơ vững chắc cùng Lý Đức Lâm nói chuyện bình đẳng, đã không cần khom lưng uốn gối như trước.

Đối với Hồ Hải Ba mà nói, ông ta thân là Ủy viên Thường vụ tỉnh ủy Tỉnh Hà Tây, Bí thư Thành ủy Thành phố Nam Bình, ông ta sở dĩ tham dự cuộc họp báo ngày hôm nay chỉ vì cuộc họp báo hôm nay cần công bố tin tức Thành phố Nam Bình đạt thành hiệp nghị hợp tác hỗ trợ, càng quan trọng là hôm nay ông ta tới để ủng hộ Liễu Kình Vũ. Bởi vì ông ta và cha của Liễu Kình Vũ quan hệ vô cùng tốt, trong mắt ông ta Liễu Kình Vũ chính là một hậu bối, nhìn Liễu Kình Vũ có thể làm ra thành tích ngày hôm nay, ông ta cực kỳ hài lòng và đánh giá cao.

Đối với Lưu Tiểu Phi, tại nghi thức kí kết ngày hôm nay, y thấy được năng lực của Liễu Kình Vũ, càng thấy được tiền đồ hợp tác với Liễu Kình Vũ. Nhưng khi bản thân mình đang phát biểu, thậm chí đột nhiên có người cắt đứt lời nói của mình, còn chất vấn Liễu Kình Vũ với ngữ khí nghiêm khắc, cái người ngang trời giết tới đây là ai.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ phòng hội nghị hết thảy ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Trịnh Hiểu Thành. Lưu Tiểu Phi cũng tạm thời ngừng phát biểu, ánh mắt lạnh lùng hướng về Trịnh Hiểu Thành.

Tại hội trường, rất nhiều phóng viên của giới truyền thông cũng nhao nhao tập trung hướng máy quay, máy chụp ảnh về Trịnh Hiểu Thành. Bởi vì họ phát hiện, sự xuất hiện của Trịnh Hiểu Thành khiến cho lần họp báo này sẽ càng thêm hội đủ giá trị tin tức. Dù sao, có người dám tại lúc này nổi bão với diễn viên chính không phải là có thể dễ dàng gặp được.

Nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của Trịnh Hiểu Thành, Liễu Kình Vũ cũng cảm thấy rất bất ngờ.

Tuy nhiên do sự tôn trọng đối với các cấp lãnh đạo, Liễu Kình Vũ vẫn đang trong tình thế mẫn cảm, Liễu Kình Vũ bề ngoài biểu hiện như không có gì, hắn cười và đi về phía trước mặt của Trịnh Hiểu Thành, thản nhiên nói:

- Xin chào Chủ tịch quận Trịnh, xin hỏi có việc tìm tôi sao?

Trịnh Hiểu Thành giờ này bởi vì nóng giận mất khôn, lại nhìn thấy loại thái độ này của Liễu Kình Vũ, bề ngoài thì tỏ ra cung kính với mình, thực tế thì từ biểu hiện trên nét mặt chính là đầy coi thường và khinh bỉ đối với mình. Trịnh Hiểu Thành trong lòng lửa giận sớm đã bốc lên ngùn ngụt. Cho nên, đầu óc y cũng không đủ tỉnh táo nữa rồi. Nhất là trong trường hợp quan trọng thế này, Liễu Kình Vũ nhất định là đến đây góp vui, y căn bản không để Liễu Kình Vũ vào trong mắt.

Hơn nữa Trịnh Hiểu Thành đang chuẩn bị điều chỉnh phân công của Liễu Kình Vũ, cho nên sắc mặt y u ám, bực tức đáp lại:

- Liễu Kình Vũ, ai cho anh bỏ công tác tại Khu triển lãm chạy tới đây góp vui? Anh biết chức trách của bản thân là gì không? Là thu hút đầu tư. Anh thử xem lại xem bản thân hiện tại đang làm cái gì, bỏ bê công tác chạy tới đây góp vui. Anh tự hỏi mình xem, bản thân anh đáp ứng được công việc không? Anh có xứng đáng với sự tin tưởng của lãnh đạo không?

Nói tới đây, Trịnh Hiểu Thành tiếp tục tiếp tục mượn đề tài để nói chuyện của mình:

- Liễu Kình Vũ, xét thấy công tác của anh hoàn toàn không hiệu quả, cho nên bây giờ tôi chính thức tuyên bố hủy bỏ phân công Chức vụ chủ quản thu hút đầu tư của anh. Tạm thời tôi sẽ tiếp quản công tác của anh tại Phòng xúc tiến đầu tư. Hi vọng anh lập tức quay về, tiếp tục làm việc cho đến phút cuối cùng.

Trịnh Hiểu Thành nói xong một hồi, sắc mặt Liễu Kình Vũ lập tức âm trầm.

Liễu Kình Vũ là người thế nào? Là người thông minh nói một hiểu mười. Liễu Kình Vũ tận mắt thấy Trịnh Hiểu Thành dụng tâm kín đáo nói một hồi thì biết rõ, hóa ra lão già Trịnh Hiểu Thành này muốn tới cướp công. Nếu như hắn không tổ chức buổi họp báo hôm nay, e là tất cả thành tích của hắn thật sự đều bị lão trứng thối này ăn chặn rồi.

Nhưng may mắn thay, Trịnh Hiểu Thành đã tới vô cùng không phải lúc.

Đợi Trịnh Hiểu Thành nói xong, Liễu Kình Vũ thản nhiên cười, nói:

- Chủ tịch quận Trịnh, ông hãy đợi một lát, tôi đến xin phép lãnh đạo, xem xem lãnh đạo phê chuẩn hay không tôi lập tức sẽ quay về Khu triển lãm.

Nói tới đây, Liễu Kình Vũ cất bước hướng về phía lễ đài mà đi, đến trước mặt Vương Trung Sơn và Khương Tân Vũ, mặt cười khổ nói:

- Bí thư Vương, Bí thư Khương, vừa rồi Chủ tịch quận Trịnh Hiểu Thành có tới, ông ấy nói tôi tự ý rời bỏ cương vị công tác ở Khu triển lãm, hoàn toàn thiếu chức trách, còn nói tôi làm việc hoàn toàn không hiệu quả, muốn hủy bỏ công tác tại bộ phận thu hút vốn đầu tư của tôi, còn muốn tôi lập tức chạy trở về Khu triển lãm, tiếp tục làm việc cho đến phút cuối cùng. Hai vị lãnh đạo, các ngài xem tôi nên làm thế nào?

Liễu Kình Vũ vừa nói xong, bốn vị lãnh đạo ngồi trên đài chủ tịch đều chấn kinh rồi.

Ngạc nhiên nhất là Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Hà Tây - Hồ Hải Ba.

Hồ Hải Ba làm thế nào cũng không dám tin lời nói của Liễu Kình Vũ là thật.

Hồ Hải Ba mở to mắt quay sang Bí Thư Thành ủy Thành phố Thương Sơn nói:

- Bí thư Vương, có phải là Phó chủ tịch quận chủ quản thu hút đầu tư của Thành phố Thương Sơn các ông đều rất giỏi không? Như Liễu Kình Vũ chỉ mất ba, bốn ngày mà thu hút vốn đầu tư gần một tỷ đều tính là công tác không hiệu quả, không làm việc đàng hoàng. Các ông rốt cuộc làm thế nào mà có phương pháp quản lý và khích lệ lợi hại như vậy? Có thể truyền thụ một vài kinh nghiệm cho Thành phố Nam Bình và tỉnh Hà Tây chúng tôi không.

Hồ Hải Ba nói vậy, Vương Trung Sơn lúc ấy chỉ hận không thể tìm lỗ nẻ chui xuống.

Vương Trung Sơn làm sao có thể không nghe ra hàm ý trong lời nói của Hồ Hải Ba, nhưng ông ta ngược lại vô phương biện giải, chỉ có thể vội vàng áy náy nói:

- Bí thư Hồ, thật xin lỗi, ngài chắc đang hiểu lầm rồi. Tôi có thể nói chắc chắn, đồng chí Liễu Kình Vũ trong thời gian ngắn ngủi ba, bốn ngày mà làm ra thành tích lớn như vậy, ở Thành phố Thương Sơn của chúng tôi tuyệt đối là long phượng sừng lân hiếm có. Trong chuyện này khả năng có chút hiểu lầm, tôi đi xử lý một chút, nếu không thật làm trò cười cho mọi người rồi. Mong ngài và các vị đợi một lát.

Nói tới đây, Vương Trung Sơn đưa mắt với Khương Tân Vũ, hai người và Liễu Kình Vũ đi về phía Trịnh Hiểu Thành.

Kì thực, lúc Liễu Kình Vũ đi hướng về lễ đài, cùng lúc đó Trịnh Hiểu Thành cũng nhìn thấy Bí thư Thành ủy Vương Trung Sơn và Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ đang ngồi tại lễ đài, liền ý thức được tình thế có chút tồi tệ. Y lờ mờ cảm thấy, sự tình ngày hôm nay bản thân dường như vuốt phải râu hùm rồi.

Nhất là khi Trịnh Hiểu Thành nhìn thấy Vương Trung Sơn và Khương Tân Vũ đích thân đi tới, trong lòng y bắt đầu kêu khổ không thôi, tự nói vừa rồi sao lại không nhìn thấy hai vị đang ngồi trên lễ đài chứ? Cuộc họp báo hôm nay rốt cuộc là cuộc họp báo có tính chất thế nào, sao y và Chủ tịch thành phố Lý Đức Lâm đều không biết?

Lúc Vương Trung Sơn và Khương Tân Vũ đi tới trước mặt Trịnh Hiểu Thành, Khương Tân Vũ thực sự nổi bão rồi.

Đối với Khương Tân Vũ mà nói, Liễu Kình Vũ chính là phúc tinh của ông ta, ông ta còn đang mong đợi ở sự siêng năng nỗ lực của Liễu Kình Vũ, đem nền kinh tế quận Tân Hoa đi lên. Bởi vì có như vậy thì lần bầu cử sau ông ta liền có thể vào được Ủy viên Thường vụ Thành ủy rồi, thậm chí tệ nhất cũng có thể thăng lên vị trí quan trong như chức Phó Cục. Cho nên, lúc này ông ta tuyệt đối không thể dung thứ bất cứ kẻ nào động vào Liễu Kình Vũ.

- Đồng chí Trịnh Hiểu Thành, nghe nói anh muốn thay đổi công tác của đồng chí Liễu Kình Vũ tại Bộ phận thu hút vốn đầu tư, có thể cho Bí thư Vương và tôi một lý do không?

Khương Tân Vũ đầy tức giận trực tiếp hỏi thẳng.

Trịnh Hiểu Thành nhìn thấy Vương Trung Sơn đứng bên cạnh sắc mặt âm u không nói gì, lập tức liền cảm thấy tình hình cực kỳ nghiêm trọng rồi, nhưng hiện tại tên đã lên cung, không thể không bắn, y chỉ có thể trầm giọng nói:

- Bí thư Vương, Bí thư Khương, lý do tôi điều chỉnh công tác của Liễu Kình Vũ là vi Liễu Kình Vũ bỏ bê nhiệm vụ, không chí tiến thủ, công tác không hiệu quả, cho nên…

- Đợi chút!

Không đợi Trịnh Hiểu Thành nói xong, Khương Tân Vũ lập tức ngắt lời, sắc mặt âm trầm nói:

- Đồng chí Trịnh Hiểu Thành, tôi muốn hỏi, anh đều nói Liễu Kình Vũ công tác không có hiệu quả, không chí tiến thủ, có phải là nói cậu ta ở bộ phận thu hút vốn đầu tư không đạt được bất kì thành tích gì?

Trong lòng Trịnh Hiểu Thành có chút rối rắm. Y đương nhiên biết bản thân muốn điều chuyển công tác của Liễu Kình Vũ chính xác là vì Liễu Kình Vũ đạt được thành tích, tuy nhiên đang trước mặt Vương Trung Sơn và Khương Tân Vũ, y đương nhiên không thể để lộ suy nghĩ thật sự, lập tức gật đầu nói:

- Đúng vậy, biểu hiện của Liễu Kình Vũ trong phương diện thu hút vốn đầu tư khiến tôi cực kỳ thất vọng.

Giờ đây, do hội trường cực kỳ yên tĩnh, cho nên lời nói của Trịnh Hiểu Thành, rất nhiều phóng viên truyền thông đều nghe được rõ ràng.

Lúc Trịnh Hiểu Thành đáp lại xong, rất nhiều người trong hội trường đều trợn tròn hai mắt.