Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 240




Chính lúc Phí Bằng Trình vẫn đang suy nghĩ và hoài nghi về việc này, Hồ Hải Ba tiếp tục nói.

Hồ Hải Ba lạnh lùng nhìn Phí Bằng Trình nói:
- Đồng chí Phí Bằng Trình, tôi muốn hỏi anh, tháng Tám năm ngoái, trong tài khoản của con trai anh ở Mỹ bỗng xuất hiện hơn bốn triệu đô la Mỹ là sao? Vì sao số tiền này lại được chi từ tài khoản của tập đoàn Suzuki? Bốn triệu đô la mỹ đấy, tổng cộng là hơn hai mươi triệu nhân dân tệ, quả là một số tiền rất lớn. Sau đó lại tiếp tục thêm hơn bốn triệu đô la Mỹ nữa. Hơn nữa vẫn được chi ra từ tập đoàn Suzuki. Đồng chí Phí Bằng Trình, anh hãy giải thích xem chuyện này là thế nào?

Phí Bằng Trình lập tức tròn mắt ngạc nhiên

Mồ hôi vã đầm đìa.

Sao Hồ Hải Ba lại biết số tiền này được chi từ tài khoản chính của tập đoàn Suzuki, hơn nữa còn chuyển vào tài khoản của con trai ở Mỹ?

Lúc này, cửa phòng họp bỗng mở ra, ba nhân viên Ủy ban Kỷ luật tỉnh từ ngoài bước vào, dẫn đầu là một Trưởng phòng của Ủy ban Kỷ luật tỉnh Ngụy Bằng Phi. Ngụy Bằng Phi lấy trong túi ra một tập tài liệu và cây bút đặt xuống trước mặt Phí Bằng Trình và nói:
- Đồng chí Phí Bằng Trình, xét thấy anh có hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bây giờ mời anh hãy theo chúng tôi về Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Trà nước chúng tôi đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi, chúng ta nói chuyện với nhau thôi.

Lúc này sắc mặt của Phí Bằng Trình bỗng trắng bệch ra, hai tay, hai chân run lập cập.

Hồ Hải Ba lạnh lùng nhìn Phí Bằng Trình và nói:
- Phí Bằng Trình, đi đi. Đừng ảo tưởng còn ai có thể cứu anh được nữa. Lúc này không ai dám đâu, anh cùng với Chủ tịch quận Nam Thành - Mã Khiếu Thiên cấu kết với ba lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Suzuki giở trò, không kiêng nể gì ai. Việc ngầm chiếm đoạt tài sản quốc gia và tài sản nhân dân của thành phố Nam Bình chúng tôi sớm đã có bằng chứng xác thực rồi. Bây giờ, người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng có thể khởi tố anh rồi. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt. Bất luận là gì, quan chức nào dám vì tư lợi mà quên đi lợi ích quốc gia, lợi ích nhân dân thì cũng đều chịu sự xử lý nghiêm minh của pháp luật.

Đến giờ phút này, Phí Bằng Trình dường như đã hiểu rõ mọi việc, tay run rẩy cầm lấy cây bút ký tên vào biên bản, sau đó đi ra ngoài cùng với người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh.

Lúc gần ra tới cửa, Phí Bằng Trình bỗng quay đầu lại nhìn Hồ Hải Ba nói:
- Bí thư Hồ, tôi muốn hỏi chút, rốt cuộc Phí Bằng Trình tôi đã thua dưới tay ai? Tất cả những điều này phải chăng là do Lưu Tiểu Phi tập đoàn Tiêu Thị đứng đằng sau giở trò?

Hồ Hải Ba không nói gì, chỉ cầm chén nước lên uống một ngụm, nhưng ông ta cũng không phủ nhận.

Thấy thái độ này của Hồ Hải Ba, Phí Bằng Trình thở dài:
- Trời ơi, Phí Bằng Trình tôi anh hùng một đời, tự xưng là mưu trí vô song, thao túng tất cả. Không ngờ lại thất bại bởi tay một thằng nhóc mới ra đời như Lưu Tiểu Phi sao. Hắn bao nhiêu tuổi mà có cơ trí sâu đến vậy, bằng khả năng của mình đã lật đổ được một Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố như tôi đây? Lợi hại, quả là lợi hại.

Nói xong, Phí Bằng Trình ủ rũ cúi đầu đi theo người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh.

Chờ sau khi Phí Bằng Trình đi khỏi, Hồ Hải Ba trầm giọng nói:
- Được rồi, các vị, bây giờ chúng ta tiếp tục cuộc họp, tiếp theo sẽ thảo luận về yêu cầu của tập đoàn Suzuki đã đưa ra. Mời mọi người tiếp tục phát biểu quan điểm của mình.

Hồ Hải Ba vừa dứt lời, Chủ tịch thành phố Tạ Hiểu Huy bèn nói:
- Thưa Bí thư Hồ, tôi xin nói ý kiến của mình, tôi nghĩ dù vừa rồi chuyện của Phí Bằng Trình có xảy ra hay không, nhưng có một nguyên tắc mà ủy viên Thành ủy thành phố Nam Bình chúng ta tuyệt đối không thay đổi, đó chính là hễ dính tới chuyện của thành phố Nam Bình chúng ta, liên quan tới sự tôn nghiêm quốc gia của Hoa Hạ chúng ta, tới lợi ích nhân dân, chúng ta tuyệt đối không thể nhượng bộ bất cứ thế lực nào, bất cứ kẻ nào.

Tôi tin rằng những cảnh quay vừa rồi mọi người cũng đã xem. Ba người Nhật Bản này đâu phải là thương nhân đích thực. Chúng căn bản chính là một bầy quỷ hút máu người, lợi dụng một chút tài chính và dự án trong tay mình, tìm cách tới thành phố Nam Bình chúng ta hòng chiếm đoạt, lừa lấy tài sản quốc gia của nhà nước và tài sản tư hữu của người dân chúng ta. Thậm chí còn dám uy hiếp Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy Nam Bình chúng ta. Đối với tập đoàn tài chính này, đối với thương nhân như vậy, thành phố Nam Bình chúng ta tuyệt đối không chịu lùi bước, không chịu thỏa hiệp.

Còn chuyện Liễu Kình Vũ đánh người, tôi thấy đánh rất hay, đánh khiến cho người ta phải khen ngợi. Thân là người dân Hoa Hạ, chúng ta nên có khí thế và lòng dũng cảm không sợ cường quyền này. Người Nhật Bản thì sao? Người Nhật trên đất Hoa Hạ chúng ta thì có thể làm xằng làm bậy ư? Nhà đầu tư thì sao? Nhà đầu tư thì được tùy ý giẫm đạp lên pháp luật và sự tôn nghiêm của dân tộc Hoa Hạ chúng ta sao? Ý kiến cuối cùng của tôi là, đối với Liễu Kình Vũ chúng ta có thể phê bình ngoài miệng, nhưng trên thực tế, chúng ta phải biểu dương hành động anh hùng này của cậu ta. Theo tôi được biết, Liễu Kình Vũ là một Phó chủ tịch quận từ quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn tỉnh Bạch Vân tới tham gia đại hội giao lưu kinh tế các tỉnh ở tỉnh Hà Tây chúng ta. Thân là một cán bộ, vào lúc này mà làm được chuyện này tôi nghĩ rằng rất đáng giá. Cho nên tôi đề nghị trao tặng danh hiệu anh hùng vẻ vang cho Liễu Kình Vũ nhằm biểu dương Liễu Kình Vũ đã vì nỗ lực bảo vệ nhân dân thành phố Nam Bình chúng ta khỏi bị người Nhật Bản áp bức và sát hại.

- Tôi đồng ý.
Phó chủ tịch thường trực thành phố Khương Thụ Sâm là người đầu tiên tán đồng. Tiếp đó, các Ủy viên thường vụ khác cũng hoàn toàn tán đồng với ý kiến của Tạ Hiểu Huy.

Trước đại nghĩa, toàn bộ Ủy viên Thành ủy thành phố Nam Bình đã thể hiện được khí thế đoàn kết. Hành vi tàn bạo, vô liêm sỉ, trơ tráo của người Nhật đã dẫn tới sự phản cảm và phẫn nộ của các thành viên Thành ủy thành phố Nam Bình. Tất cả mọi người đều có chung ý kiến.

Thấy thái độ của mọi người, trong ánh mắt Bí thư Thành ủy Hồ Hải Ba cũng lộ rõ vẻ hân hoan. Trong lòng giới quan chức của thành phố Nam Bình chưa bao giờ không nghĩ tới quốc gia và nhân dân.

Khi tới phiên Hồ Hải Ba lên tiếng, ông ta trầm giọng nói:
- Hay, ý kiến của đồng chí Tạ Hiểu Huy đưa ra rất hay. Dân tộc Hoa Hạ chúng ta là một dân tộc kiên cường, cho dù là trong hai cuộc chiến tranh thế giới, dưới sự kìm kẹp của bọn xâm lược Nhật Bản, dân tộc Hoa Hạ chúng ta chưa từng khuất phục người Nhật Bản, cuối cùng đã đuổi được bọn chúng ra khỏi lãnh thổ Hoa Hạ chúng ta. Giờ đây, sớm đã không phải là thời đại mà Hoa Hạ chúng ta để mặc cho người ta ức hiếp nữa rồi. Những người Nhật Bản này dù cho có dùng mọi thủ đoạn tác oai tác quái ở thành phố Nam Bình chúng ta, hòng giẫm đạp lên sự tôn nghiêm và lợi ích của người dân thành phố Nam Bình chúng ta, chúng ta cũng nhất định phải dạy dỗ chúng thật nghiêm khắc.

Tôi nghĩ lần này không cần bọn chúng đề xuất hủy bỏ dự án. Ngay tối nay Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy thành phố Nam Bình sẽ mở cuộc họp báo tuyên bố hủy bỏ toàn bộ hợp tác với tập đoàn Suzuki, đồng thời căn cứ vào hợp đồng đã ký của chúng ta tiến hành thu hồi quyền lợi chính đáng của mình từ phía tập đoàn Suzuki. Ngoài ra, hàng loạt hợp đồng được ký kết giữa tập đoàn Suzuki với Phí Bằng Trình do không thực hiện theo quy trình của chúng ta nên hủy toàn bộ. Đồng thời tất cả tài sản của người dân bị người Nhật Bản chiếm đoạt phi pháp sẽ được trả lại cho người dân và để Phòng thống kê cùng tham gia vào việc này. Tiến hành thống kê và kiểm kê tài sản quốc gia bị họ chiếm dụng, thu hồi khoản lợi nhuận phi pháp bị chúng di dời và đồng thời công khai đấu thầu lại những doanh nghiệp này, tìm ra những nhà doanh nghiệp có khả năng thích hợp cứu sống những doanh nghiệp này, gia tăng tỷ lệ việc làm cho người dân thành phố Nam Bình chúng ta.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm

Trong phòng họp, sau khi mọi người nghe Hồ Hải Ba nói xong, tất cả đều nhiệt liệt vỗ tay.

Hồ Hải Ba không hổ là người cầm lái của Thành ủy thành phố Nam Bình, sự cứng rắn của ông ta khiến cho tất cả Ủy viên đều vô cùng khâm phục.

Tiếng vỗ tay lắng xuống, sắc mặt Hồ Hải Ba lại trầm xuống, nói:
- Tôi tin trong đoạn video vừa rồi, mọi người cũng đã thấy. Thậm chí có thế lực xã hội đen dám bắt phụ nữ của chúng ta giam vào phòng ở nhà hàng, sau đó còn dám cử mấy chục người mang theo vũ khí đi giết người. Thế lực xã hội đen ở thành phố Nam Bình chúng ta quả thực đã quá ngạo mạn rồi. Tôi đề nghị, từ bây giờ Cục Công an thành phố Nam Bình ngay trong đêm tổ chức truy quét bài trừ tệ nạn này. Truy quét toàn bộ thế lực xã hội đen, bảo đảm Đại hội giao lưu kinh tế liên tỉnh của thành phố Nam Bình chúng ta không xảy ra bất kỳ vấn đề gì về trị an xã hội, đồng thời cũng xây dựng môi trường sống hài hòa, ổn định cho nhân dân toàn thành phố.

Hồ Hải Ba vừa dứt lời, cả hội trường lại hô vang tán đồng.

Dù sao cũng sắp tổ chức đại hội giao lưu kinh tế liên tỉnh, chẳng ai muốn lúc này lại xảy ra vấn đề về trị an xã hội, đặc biệt là trị an xã hội của thành phố Nam Bình vẫn luôn rất tốt. Tuy nhiên, địa phương tốt cũng có kẻ xấu, dù sao dưới xu thế của lợi ích sẽ luôn có những người bí quá hóa liều, cho nên phải liên tục truy quét thế lực xã hội đen.

Nội bộ Thành ủy thành phố Nam Bình đã nhanh chóng thống nhất được ý kiến.

Sau đó, Trưởng ban thư ký Thành ủy thành phố Nam Bình đã đích thân gọi điện cho quản lý cấp cao tập đoàn Suzuki là Suzuki Hika niwatori truyền đạt lại quyết định của Thành ủy thành phố Nam Bình cho đối phương.

Sau khi Suzuki Hika niwatori nghe xong, gã liền tròn mắt ngạc nhiên. Gã thật không ngờ lần này Thành ủy thành phố Nam Bình lại đưa ra quyết định như vậy.

Mạnh mẽ đến động trời, bọn kẻ gian nước ngoài cũng phải khiếp sợ.

Suzuki Hika niwatori sợ hãi, gã thực sự sợ hãi.

Trước đây, điểm đáng sợ nhất của người Hoa Hạ là trí tuệ cá nhân của họ, nhưng nhược điểm của họ lại là trí tuệ quần thể.

Có người thường nói rằng một người Hoa Hạ là một con rồng, một đám người Hoa Hạ sẽ là một đàn rắn.

Bởi vì người Hoa Hạ thiên về đấu đá nội bộ.

Nhưng bây giờ, người Hoa Hạ lại đoàn kết rồi, đặc biệt là quyết định của ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Nam Bình muốn truy bắt họ theo pháp luật.

Suzuki Hika niwatori sợ hãi.

Song song với đó, ở nhà Chủ tịch quận Nam Thành - Mã Khiếu Thiên, Mã Khiếu Thiên bị khởi tố. Ở bên ngoài nhà hàng Tần Hải, con trai Mã Khiếu Thiên là Mã Hoa Lỗi bị bắt, thủ lĩnh của thế lực xã hội đen, Quách Lão Bát cũng bị khống chế ở bệnh viện, thế lực xã hội đen của y cũng bị truy quét.

Còn Liễu Kình Vũ cũng nhận được điện thoại của Hồ Hải Ba đích thân gọi tới. Hồ Hải Ba chỉ nói qua về quyết định của Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Nam Bình cho Liễu Kình Vũ nghe. Sau khi hắn nghe xong liền bày tỏ lòng cảm ơn.

Hồ Hải Ba lại cười nói:
- Kình Vũ à, cậu không cần phải cảm ơn tôi, nói ra tôi còn phải cảm ơn cậu ấy chứ. Vốn Ủy ban kỷ luật tỉnh chúng tôi luôn muốn hạ thủ với Phí Bằng Trình, nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp. Lần này vừa may, cậu đã tạo cơ hội cho chúng tôi, cộng thêm sự hợp tác của Lưu Tiểu Phi tập đoàn Tiêu Thị, tên bại hoại Phí Bằng Trình cuối cùng cũng đã bị thanh trừ ra khỏi hàng ngũ quan chức.

Khi Liễu Kình Vũ thấy Hồ Hải Ba nhắc tới Lưu Tiểu Phi, trong lòng xúc động:
- Lưu Tiểu Phi, cái tên này sao nghe quen thế nhỉ?